Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 375


trước sau

Chương 375

Trương Thịnh Hải lúc này như vừa bị thiên lôi đánh trúng, cậu đứng sững sờ ngây ngốc tại chỗ, sắc mặt tràn ngập một niềm hoan hỉ.

Đây có được coi là… là lời tỏ tình của thằng nhóc này không!?

Nó mới có bao nhiêu tuổi a?

Không, trọng điểm không phải ở đây!

Nếu như đổi lại là một nữ sinh đáng yêu thì không chừng cậu sẽ suy nghĩ và chấp nhận, rồi sau đó mới từ từ tìm hiểu rồi trở thành yêu. Nhưng! Nó là con trai! Là một thằng con trai đứng tè giống như cậu mà!

Hàm răng Trương Thịnh Hải trên dưới cầm cập vào nhau, cậu đang nghĩ phải làm sao thì mới không làm tổn thương một tâm hồn bé nhỏ đây: “Cái này… cái này…”

Mộc Mộc ngẩng đầu lên nhìn vào vẻ mặt trông như táo bón của Trương Thịnh Hải, bé như đoán được cái gì đó nên lúc này bé liền liếc nhìn cậu một cách khinh miệt: “Em nói, là thích anh giống như một người anh trai.”

“A! Vậy sao! Ha ha! Anh biết mà!” Trương Thịnh Hải vừa nghe thì lập tức dấy lên tinh thần, cậu đưa tay vỗ vỗ bờ vai nhỏ của bé: “Anh trai, đúng, là anh trai, ha ha…”

Lúc nãy thật là khiến cậu sợ toát mồ hôi hột a.

Thấy Mộc Mộc định rời đi, Trương Thịnh Hải liền lên tiếng kêu bé, sau khi nghĩ ngợi một lát thì để lại số điện thoại cho cậu nhóc: “Nếu như còn có thằng nhóc xui xẻo nào dám ức hiếp em, thì em cứ gọi điện thoại cho anh, anh sẽ giúp em xử lý tụi nó!”

Mộc Mộc nhẹ nhàng ‘ừm’ một tiếng rồi cất số điện thoại vào, bé vừa đi được vài bước thì lại quay đầu nói: “Nói với chị gái là có người xấu đang nhắm đến chị ấy.”

Trương Thịnh Hải nghiêng nghiêng đầu nghĩ ngợi cả một lúc lâu: “Chị gái?”

Chị gái là ai?

Không lẽ là…

Trương Thịnh Hải đột nhiên phản ứng lại, cậu định hỏi lại Mộc Mộc nhưng cậu bé đã chạy đi rất xa rồi.

Trương Thịnh Hải xách theo bánh kem của tiệm đồ ngọt đi tới đường Hằng Nguyên. Ngọc Diệp nhìn thấy cậu thì liền mếu máo: “Tiểu Hải Tử, cậu đến trễ rồi.”

“Trên đường

gặp phải một thằng nhóc thú vị.” Trương Thịnh Hải vừa nói vừa lấy bánh kem ra dỗ dành cô.

Đinh Khiên vừa từ trong phòng bước ra vừa ngáp ngắn ngáp dài: “Cậu đem người ta đi bán rồi sao?”

“Ha ha, thằng bé đó rất thông minh, nó bán tôi còn được.” Trương Thịnh Hải đảo mắt nhìn một vòng xung quanh: “Chị tôi đâu?”

“Đang lãng mạn với đường chủ ở ngoài.” Đinh Khiên giật một miếng bánh kem rồi ngồi xuống ghế sofa, sau đó bắt đầu ăn bánh một cách nho nhã.

Trương Thịnh Hải đột nhiên nghĩ tới lời của Mộc Mộc, đáy lòng cậu lúc này có chút bất an, cậu ngồi xuống bên cạnh Đinh Khiên: “Đinh Khiên, anh có thể đột nhập vào hệ thống hộ tịch của thành phố A không?”

Đinh Khiên ngước mắt lên và liếc nhìn cậu: “Làm gì? Muốn sửa tuổi hay là sửa quốc tịch? Cái trước thì không vấn đề gì, còn cái sau thì miễn bàn, dù gì cậu cũng tóc đen da vàng, có sửa cũng không sửa được sự thật cậu đã từng uống sữa bột Vinamilk đâu!”

“Không phải, tôi muốn điều tra một người.”

“Không vấn đề gì, để ông ăn hết rồi nói.” Đinh Khiên nhóp nhép vài miếng bánh kem vào miệng, rồi lấy laptop ra bỏ lên đùi mình, mười ngón tay mau lẹ gõ gõ gì đó.

Đinh Khiên và ba cao thủ hacker khác trong ám đường được mệnh danh là tứ đại tài tử, lúc rảnh rỗi không có gì làm thì thích xâm nhập vào hệ thống của Chính phủ, Quốc hội và Bộ quốc phòng của một số nước. Mấy ngày trước còn thâm nhập vào cả hệ thống Nhà Trắng của Mỹ, chặn kênh kết nối giữa trang web chính thức và các ISP khác, khiến trang web bị tê liệt trong vài giờ. Sau khi chơi đủ thì vứt lại một cái IP cho đối phương, để họ lần theo dấu vết tìm tới Triều Tiên…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện