Tôi dùng móng vuốt cắt con lạc đà thành từng phần rồi đem nướng bằng〖Hơi thở thiêu đốt〗.
Ba cái đầu này tuy không ăn, nhưng tôi sẽ nhường lại cho thỏ banh.
Nướng chúng kĩ chút nào.
Một ngày nào đó có lẽ tôi nên đặt ra một chế độ ăn hợp lý hơn cho thỏ banh….
nhưng chưa phải lúc này.
Nghe cứ như đây sẽ là lần cuối cùng chúng tôi ăn cùng nhau vây.
Không còn nghi ngờ gì nữa, triệu chứng của nó lúc nãy chắc chắn là do hiệu ứng〖Bụi vảy rồng〗tác động.
Khi tôi sử dụng〖Hơi thở dịch bệnh〗vào con lạc đà lúc trước, nó đã có trạng thái gọi là〖Nguyền rủa (nhẹ)〗
Đến bây giờ, trạng thái của thỏ banh vẫn là〖Bình thường〗
Nhưng điều đó không có nghĩa là nó vẫn ổn.
Ngay bây giờ, có thể nó cũng đã dính hiệu ứng〖Nguyền rủa (nhẹ)〗
Nếu tôi ở chung với bọn họ lâu hơn, bằng cách này hay cách khác, tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn.
Và không nghi ngờ gì, chắc chắn họ sẽ chết.
Khi tôi nghe〖Thần Ngôn〗giải thích về〖Nguyền rủa〗trước đó, nó có nói rằng trạng thái này khó bị giải trừ hơn so với việc bị dính độc, nhưng nếu kẻ gây ra trạng thái〖Nguyền rủa〗cách xa nạn nhân một khoảng cách đủ xa thì sẽ có cơ hội được giải trừ.
Nếu phải chia tay, bây giờ thời điểm là thích hợp nhất.
Vì vậy, khi mày ăn xong, chúng ta sẽ thực hiện điều đó.
Tôi vốn định nhờ nó đào giúp cho tôi một cái hang đúng không nhỉ?
Sẽ rất khó xử nếu cứ để thỏ banh ở với tôi lâu như vậy.
Lúc sử dụng〖Hơi thở dịch bệnh〗lên con mồi, liệu nó có ảnh hưởng gì đến thỏ banh không? Hừm… dường như〖Bụi vảy rồng〗mới là nguyên nhân chính trong trường hợp này.
Điều đó có nghĩa là không lâu nữa tình trạng này cũng sẽ sớm xuất hiện với Nina.
Tôi ước mình có thể đưa cô ấy đến một nơi an toàn nào đó trước khi nó xảy ra…
Nina sẽ không thích điều này, nhưng trường hợp tệ nhất là tôi sẽ phải mang cô ấy đến chỗ thành phố có tường thành bao quanh ấy.
Nó an toàn hơn nhiều so với chốn sa mạc đầy rẫy những con quái vật này.
Mặc dù tôi muốn tìm hiểu kỹ hơn về cô ấy bằng〖Hóa nhân thuật〗, nhưng có vẻ mọi thứ không như ý tôi muốn lắm.
“Pefu?”
Thỏ banh tiến lại gần và ngẩng đầu nhìn tôi.
Xin lỗi mày, thỏ banh à.
Chúng ta phải chia tay từ đây rồi.
“Pefu! Pefu!”
Mặc tôi không truyền đạt một cách rõ ràng, thỏ banh vẫn tỏ vẻ giận dữ và liên tục đập vào chân tôi “bạch, bạch”.
Điều này cứ tiếp diễn cho đến khi đôi tai nó rủ xuống vì thấm mệt, và đôi mắt nó trông như thể đang rất buồn.
Mày sẽ ổn thôi.
Nếu mày đủ mạnh, mày sẽ không bị gϊếŧ trong sa mạc này đâu.
Vì thế, đừng làm ra khuôn mặt u sầu đó nữa nhé.
(Trans: Main ngu ngơ quá)
“Pefu … ….”
Nina lúc này đang ngồi trên lớp vỏ của lạc đà gai, đôi mắt thể hiện sự lo lắng khi quan sát tình hình bên này.
Dường như cô ấy cảm thấy có gì đó không ổn giữa tôi và thỏ banh.
……….
Lạc đà đã nướng xong.
Tuy nhiên, bởi vì lần này không có muối nên tôi phải nướng kĩ một chút, và thật khó khăn để giữ cho miếng thịt không bị cháy khét.
Tôi đặt những miếng thịt lên lớp vỏ xương rồng thay cho đĩa.
Tôi chuẩn bị hai phần ăn cho Nina và thỏ banh.
Chỗ còn lại tôi sẽ ăn luôn mà không cần đĩa làm gì.
Tôi đã bôi thêm mỡ vào thịt và cũng không quên để những cái đầu cho thỏ banh.
Dù lo lắng không biết Nina có thích món này hay không, tôi vẫn nghiêng đầu ra dấu bảo cô ấy thử chút ít trong khi lấy một miếng thịt đưa vô miệng mình.
Chẹp, lạc đà có hương vị tương tự như thịt bò vậy.
Có một chút mùi hăng nhưng không đáng kể, vừa đủ để làm tôi không cảm thấy khó chịu.
Tôi thấy nó cũng khá là ngon đấy chứ, nhưng khi nghĩ về chuyện vừa nãy, tôi bỗng mất hứng ăn tiếp.
Trong khi bất giác nhìn sang phía thỏ banh, đôi mắt chúng tôi chạm nhau.
Nó có vẻ không muốn ăn.
Mặt tao trông kì cục lắm à? Sao mày không ăn đi?
Nó ngon mà.
Thấy tôi nhướng mắt thúc ép, nó bắt đầu ăn một cách chậm rãi.
“Nya, ….Ư…ừm, Rồng-san, ngài vừa cãi nhau với Tama-chan sao?
Khi Nina cất tiếng hỏi, tôi quay sang nhìn khiến cơ thể cô ấy trở nên cứng đờ ngay lập tức.
Ngoại hình này của tôi vẫn còn quá đáng sợ…..
Nếu từng là con người như trước, chắc chắn tôi cũng sẽ ngất khi nhìn thấy chính mình hiện tại.
Tôi cũng đã từng khá bàng hoàng khi thấy hình ảnh phản chiếu của mình dưới mặt nước.
Khi nghĩ về điều ấy, nhân tính trong tôi muốn dùng móng vuốt cắt cổ tự vẫn luôn cho rồi.
Cơ mà… Tama-chan?
Có phải cô ấy đang ám chỉ đến thỏ banh?
Nina và thỏ banh có vẻ đã khá thân nhau….
Hay là tôi nên để thỏ banh lại cho cô ấy luôn nhỉ?
Mặc dù vậy, thỏ banh vẫn phải tự bảo vệ mình….
Tuy nhiên thời gian cũng không còn nhiều nữa trước khi