Ý thức của tôi đã trở lại và bây giờ là ngày thứ hai.
Cuối cùng tôi cũng hiếu rằng khu rừng mà tôi đang sống trong này, là một khu rừng nguy hiểm với đầy quái vật.
Những con quái vật như là, những sinh vật trông giống như cá sấu màu đen nào đó và những con côn trùng khổng lồ khác mà tôi không thích.
Nơi này chắc chắn không phải là Nhật bản.
Nơi này chắc hẳn là châu Phi.
Tôi luôn biết rằng ở châu Phi có cá sấu màu đen, côn trùng khủng lồ, trứng biết đi, và một loài gấu nào đó có 4 cánh tay.
Tôi cố gắng dành sự tập trung để suy nghĩ về những thứ ở bên ngoài Nhật Bản.
Bằng cách đó tôi có thể biết được rằng có những vùng đất nguy hiểm như vậy ở ngoài đó…Tôi thật sự muốn khóc ngay bây giờ rồi đó.
Bằng cách nào đó, ngày hôm nay tôi đã có được kỹ năng [Kháng đói] và [Kháng độc].
Bởi vì cái nấm tôi ăn vào lúc sớm mà dạ dày của tôi bị đau, nó rất là đau.
Dù sao, ít nhất tôi cũng có thể hiểu rằng điều đó sẽ không nguy hiểm nếu tôi chỉ nắm lấy nó bằng bàn tay của mình.
Sao cũng được, hãy thử kiểm tra kỹ năng [Lăn].
Nếu chỉ bởi bản năng, tôi có thể lăn xung quanh.
Kỹ năng [Lăn] của tôi đã lên cấp 2.
Tôi lăn đến một nơi cao hơn, kết thúc việc đó bằng việc rơi xuống và điều đó gây một lượng sát thương cho tôi, kỹ năng [Kháng rơi] đã lên cấp 2.
Tôi gần như đã gϊếŧ chính mình.
Naa, tôi mệt rồi, Thần Ngôn-chan…
Tôi muốn về nhà, tôi muốn được tắm, tôi muốn ăn bánh…
[Kỹ năng đặc biệt [Thần Ngôn: Cấp 1] không thể giải thích]
Làm ơn, hãy nói chuyện với tôi đi.
Tôi cảm thấy như mình đang sắp chết vì cô đơn ở đây.
Tôi bắt đầu khóc rồi đây.
[Kỹ năng kháng [Kháng cô đơn: Cấp 1] đã thu được]
Tôi xin lỗi, tôi không nghĩ như thế sẽ là cần thiết.
Sự quan tâm của ngươi mặc dù làm tôi thấy vui, nhưng nó không phải là thứ tôi tìm kiếm.
Tôi muốn cảm nhận hơi ấm của một người khác…
Tôi không phải là một người có thể vượt qua được sự cô đơn, tôi không muốn trở thành một người đơn độc.
Tôi không cần trở nên mạnh mẽ, tôi chỉ muốn sống như một con người được thừa nhận sự yếu đuối của chính mình…
Cuộc sống con người huh, điều gì đó như sinh ra từ một quả trứng đó có nghĩa là tôi sẽ thay đổi.
Nó nhắc nhở tôi nhớ ra, tôi đến đây khi nào?
Tôi không thể nhớ.
Tôi vẫn nhớ rằng mình là một người Nhật, và tôi vẫn còn kiến thức phổ thông, điều đó nói cho tôi biết được rằng những con quái vật đó không hề tồn tại.
Tôi không nhớ chắc nếu như mình là nam hay nữ, mà không! chắc hẳn là nam nếu tôi nghĩ về điều đó.
Có phải tôi bị bắt cóc để thí nghiệm và bị mang đến châu Phi?
Sau đó, tôi tự hỏi ai là Thần Ngôn-chan?
[Danh hiệu [Tên ngốc kỳ lạ: Cấp 1] đã thu được]
…Tôi ước ngươi dừng lại với những câu trả lời loại đó.
Được rồi, ngươi chỉ làm tổn thương cảm xúc của ta mà thôi.
Hãy kiểm tra chỉ số của mình nào.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Loài: Dragon’s Egg
Tình trạng: Bình thường
Cấp: 1/5
HP: 5/5
MP: 1/1
Tấn công: 1
Phòng thủ: 3
Ma thuật: 1
Nhanh nhẹn: 10
Hạng: F
Kỹ năng đặc biệt:
[Vỏ trứng: Cấp –]
[Thần Ngôn: Cấp 1]
Kỹ năng kháng:
[Kháng vật lý: Cấp 1] [Kháng rơi: Cấp 2] [Kháng đói: Cấp 1] [Kháng độc: Cấp 1] [Kháng cô đơn: Cấp 1]
Kỹ năng cơ bản:
[Lăn: Cấp 2]
[Xem chỉ số: Cấp 1]
Danh hiệu:
[Con trai của Vua Rồng: Cấp –] [Trứng đi bộ : Cấp –]
[Clutz: Lv2] [Tên ngốc kỳ lạ: Cấp 1]
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Ahh, danh hiệu Clutz cũng lên cấp rồi.
Tôi tự nhắc nhở mình tôi không nên nhớ về nó nữa.
Thật sao, danh hiệu này có thể giúp ích gì đây.
Dường như có thể phục hồi HP bằng cách nằm nghỉ.
Cả ngày hôm nay, tôi dành nhiều thời gian để mà không bị thương và cuối cùng là nằm nghỉ bởi vì như thế.
Tôi cũng đang cố gắng tránh xa những con quái vật, ăn những trái cây nhỏ rơi từ trên cây và các con côn trùng nhỏ, và uống nước từ thác nước.
Dù tôi không muốn như vậy, nó là không thể tránh được.
Tôi lo lắng rằng mình đang chết vì đói.
Ngay cả khi tôi nghĩ là bỏ cuộc sau 2 ngày là quá nhanh.
Tôi không thể được giúp đỡ.
So với khi tôi còn là con người cảm giác đang đói