“Cô chắc chắn là một người phụ nữ độc thân.
Với xiềng xích trên người thì chẳng phải tôi là người duy nhất mở lòng rồi à? Có cần chuyên gia Ruồi vương này cung cấp dịch vụ tư vấn dành riêng cho cô không?”
Beelzebub mở miệng cười to.
“Vậy là đủ rồi.
Ta muốn biết về những dạng tiến hóa của chúng.
Càng có nhiều thông tin về kỹ năng của chúng thì mô phỏng 〖Hệ tham chiếu Laplace〗 càng trực quan.
Nếu bất kỳ ai trong số chúng là quái thú đã từng xuất hiện thì có thể mang lại cho chúng ta lợi thế lớn.”
Lilixira thờ ơ trước lời trêu chọc của hắn.
“Còn chuyện đó thì sao, tôi nghiêm túc đấy.
Cô vô cảm tới mức nào thế?”
Beelzebub khạc nhổ xuống đất.
Nước bọt độc tan chảy qua mặt đất bốc khói.
Một cô gái tóc màu xanh lá cây nhảy ra từ phía sau Lilixira và nghiêng người qua cái cây mà cô ta đang ngồi.
Cô gái đó mặc bộ váy tối màu và có bông hồng trang trí nổi bật trên tóc.
Cặp mắt to rõ, cô ấy nhìn Lilixira rồi cười.
Đôi tai nhọn thò ra khỏi mái tóc xanh lục.
“Chị Thánh nhân nè? Có phải chị đang bế tắc trong mấy cái tính toán của mình hông? Sao hổng chơi với Aluane đi?”
Cô ta là 〖Ác nhân đại ngục〗 Aluane.
Đúng như biệt danh, suốt thời gian qua cô ta bị nhốt trong nhà tù sâu bên dưới Thánh quốc Liarm trong gần một thế kỷ.
Vẻ ngoài trẻ trung là nhờ có dòng máu yêu tinh, chủng tộc từng thống trị thế giới chảy đậm đặc trong huyết quản.
Bất chấp sự phản đối của mọi người, Lilixira vẫn giải phóng Aluane ra ngoài.
Theo những gì được biết, Aluane đã từng tự tay tàn phá ít nhất hai ngôi làng và thảm sát hơn sáu trăm người.
Để bắt được cô ả, cả đất nước đã rơi vào thời kỳ hỗn loạn.
Vì lý do tôn giáo mà cô ta không bị hành quyết ở Liarm, thay vào đó bị giam giữ dưới lòng đất.
“Nè nè? Hổng được sao? Thánh nhân? Aluane muốn kết thân với chị đó, được hông dzậy? Chị đã đưa Aluane ra khỏi bóng tối sâu thẳm, nên giờ rất quý trọng và biết ơn chị mà.
Đồng ý đi, nha?”
Aluane đeo bám lấy Lilixira.
Một trong những điều Lilixira nghe nói về cô ta là ngốc nghếch.
Không biết đó là do hậu quả do bị giam cầm trong thời gian dài hay vốn đã như thế ngay từ khi sinh ra, vì chẳng có ai còn sống từ thời điểm cô ta bị bắt nhốt.
“...Chúng tôi đang có một cuộc thảo luận quan trọng.
Tôi xin lỗi.”
Lilixira nắm chặt tay Aluane, nở nụ cười trìu mến.
“Hổng chịu.
Hổng chịu đâu Thánh nhân.
Biểu cảm đó, Aluane nhìn thấu luôn.
Chị thấy hông dzậy? Thấy hông? Chị hổng nói chuyện với Aluane, để Aluane một mình, chị sao dzậy? Đi mà?”
Cô ta đáp lại Lilixira với gương mặt cười đáng sợ.
Lilixira cũng đành cười xã huề.
“Hì, cả một con nhóc tỳ còn phát hiện ra, chẳng lẽ những người khác còn không biết?”
Beelzebub vô tư bày tỏ.
“Thánh nhân ơi? Sau trận chiến này, chị sẽ tìm chỗ nào đó để gϊếŧ Aluane, đúng hông? Đúng hông?”
Những gì cô ta nói là chính xác.
Aluane quá nguy hiểm nếu để lại.
Nếu tình hình bớt căng thẳng hơn thì Lilixira sẽ không bao giờ lựa chọn một yếu tố khó lường đến thế.
Lilixira mang theo cô ta với lời hứa về sự tự do, nhưng nếu cô ấy còn sống, Lilixira dự định sẽ thủ tiêu khi Aluane đang bị kiệt sức.
Một số Kỵ sĩ thánh cũng có biết tới chuyện này.
“Không phải như thế đâu.”
Lilixira bối rối trả lời, lông mày nhăn lại.
“Hổng có sao hết á.
Sau khi kết thúc, chị biết đó, Aluane cũng sẽ hông phản kháng nếu chị muốn gϊếŧ.”
“......”
Aluane hồn nhiên tuyên bố, Lilixira mở to mắt cố đoán ý định thật sự của cô ta.
“Aluane rất kính trọng Thánh nhân.
Aluane cực kỳ biết ơn lắm luôn khi cuối cùng cũng được ra ngoài.
Dzậy nên hổng có gì hết.
Nha? Nói thật đi? Chỉ mình em nghe thui.”
Aluane nhìn sâu vào mắt Lilixira.
“...Ngừng sử dụng Quỷ nhãn đi.”
Lilixira cau có khi lườm lấy cô ta.
“É- Ééc! Xin lỗi! Hổng phải cố ý đâu! Chị biết là Aluane kiểm soát nó hông tốt lắm.
Khi cổ hơi phấn khích là nó tự kích hoạt hà.
Aluane thật sự muốn kết bạn với Thánh nhân.
Cổ chỉ muốn hòa hợp.
Cổ cũng muốn giúp cho Thánh nhân nữa, chị thấy đó? Cổ thật sự nghĩ thế.”
“...Ta cũng muốn quen biết với cô mà.”
“Ye, ye! Zui quá đi! Giờ là tình thương mến thương giữa Aluane với Thánh nhân! Yey!”
Trong