Tôi đang sử dụng 〖Mộc thần hóa〗 để giữ hình dáng nhỏ nhắn và dễ thương khi cô chủ Aro bế tôi trên bàn tay hóa to.
Với chỉ số hiện tại, nếu tôi bỏ sức để chạy thì có thể di chuyển gần như cùng vận tốc với cô ấy nhưng mà, ừm, tôi sẽ hơi nổi bật quá.
Điều đó có thể thu hút sự chú ý của kẻ thù hoặc biến chúng tôi trở thành mục tiêu bắn phá của đòn phép tầm xa, tốt nhất là tôi nên nhờ cô chủ vác mình theo.
Hơn nữa còn có cơ may nhóm đối tượng đang bị truy đuổi sẽ mất dấu chúng tôi giữa màn sương mù.
Chúng tôi bám theo Aruane bị thương nặng để kết liễu cô ta, sau đó là giải cứu Atlach-Nacha.
Chúng tôi suýt nữa đã bị xóa sổ bởi Aruane, nhưng giờ cô ta đã bị sếp đánh cho trọng thương.
Đó là lý do chúng tôi có thể thắng.
Tuy nhiên… sau khi bắt kịp Aruane, những suy tính của chúng tôi đã đi lệch hướng.
“Cổ sẽ chạy mất dép thui.
Rồng lộn kia chắc cũng hổng đổ lỗi cho cổ đâu.”
Aruane đối mặt với bọn tôi, sẵn sàng chiến đấu với thể trạng bình phục.
May thay, có vẻ cô ta vừa có một trận giao tranh với nữ kiếm sĩ Alphiss kia… nhưng mà, mấy thương tích trên người cô ta đã hồi phục là chuyện bất ngờ.
…Lần trước, hai người bọn tôi cùng Atlach-Nacha tính ra là ba chọi một, vậy mà còn chưa đủ sức gánh trận.
Mặc dù đây là ý kiến khách quan dựa trên nhận định muộn màng… nếu mọi chuyện thành ra thế này rồi thì chúng tôi nên tìm cách khác.
Nếu sếp mà biết Aruane đã khỏe lại thì sẽ chẳng để chúng tôi đuổi theo cô ta đâu.
Đứng phía sau Aruane là xác sống một người đàn ông trung niên, chăm chú nhìn bọn tôi bằng cặp mắt trống rỗng.
「L- Làm thế nào… Bộ cô ả đã giấu khả năng 〖Tự tái tạo〗 để gài bẫy chúng ta…?」
Cô chủ Aro lắc đầu.
“Có lẽ… là nhờ phép thuật của người đàn ông kia.”
「Sao cô chủ biết?」
“Tôi không thể chứng minh, nhưng… đó lý do duy nhất việc ả gϊếŧ chết đồng đội của mình, tại sao ả lại để thương tích quá lâu và có trận chiến với Alphiss.
Loại bỏ những khả năng khác tuy nguy hiểm… nhưng lời giải thích này có vẻ là hợp lý nhất.”
「Oh?」
Tôi cố gắng ghép nối suy luận của cô ấy nhưng không thể liên kết được điểm mấu chốt…
Không như cô chủ Aro, tôi chẳng giỏi suy nghĩ trong lúc chiến đấu.
「Em hiểu rồi, có lẽ chuẩn đấy…」
Lúc này tôi quyết định sẽ tin vào giả thuyết của cô ấy.
Tôi không muốn đưa ra những bình luận không cần thiết nào khác và cản trở suy luận của cô chủ.
Ngoài ra tôi còn biết mình nên nói gì để đáp lại bằng cách quan sát bầu không khí.
“P- Phải…”
Cô chủ nheo mày với vẻ nghi ngại.
Ơ- Ớ? Cô ấy đâu có 〖Thần giao cách cảm〗 mà còn tỏ ra như thể tôi không hiểu ấy.
Khóe miệng của Aruane nhếch lên thành nụ cười rộng toác hình lưỡi liềm.
“Chị gái xác sống thông minh quá dzậy.
Aruane mà chị thấy nè, cổ hổng được sáng suốt cho lắm, nên hổng có hiểu mọi người nghĩ gì hết trơn á.
Bởi dzậy Aruane quá ghen tị.”
Cô ả vung hai cánh tay.
Những dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra từ móng tay, hóa thành lưỡi vuốt hung ác.
“Aruane hổng có nhiều thời gian.
Dzậy nên cổ hổng chơi với chị lâu được.
Làm xong sớm đi.”
Cô chủ Aro bất