“Gaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Tôi trừng mắt về phía con chó và rống.
Nó vẫn không hề tỏ ra do dự.
Trái lại, đôi mắt của nó lườm vào nơi tôi đang bị thương.
Đó là cánh tay trái của tôi, lúc trước bị nó cắn đến nỗi gần như tê liệt.
Bởi điểm yếu này, tôi đoán nó sẽ tấn công vào đó lần nữa.
Tuy nhiên tình trạng của nó cũng tương tự như tôi.
Đối diện với con chó, sẽ là lựa chọn tốt nhất nếu tôi tấn công phía bên phải nó – nơi mà cái đầu đã cụt mất.
“Gaaa!!”
“Guuwaou!!”
Như thể báo hiệu cho trận chiến, cả hai cùng rống lên rồi xông vào.
Nếu con chó vòng qua bên trái tôi như dự đoán, điều đó sẽ không thành vấn đề bởi tôi đã có phòng bị.
Tao sẽ đấm vào cái cổ cụt của mày, con chó ngu ngốc ạ!
Trong tình huống hiện tại, tiếp tục trận đánh ở đây là vô nghĩa.
Nếu cứ để mặc con chó, tự nó sẽ chết vì chất độc.
Nhưng cái đầu bên phải kia cùng với thằn lằn đen đã chạy khỏi đây từ lâu, giờ là quá muộn để đuổi theo.
Tôi thầm cầu nguyện rằng ẻm sẽ sống sót trở về.
Sau khi hạ được con cờ hó này, tôi cần phải nhanh chóng kiểm tra sự an toàn của thằn lằn đen.
Cơ thể tôi hiện cũng đang trong tình trạng nhiễm độc, nhưng từ đây cho đến lúc được〖Giải độc〗, chuyện đó không phải vấn đề gì cấp bách.
Tốt nhất tôi không nên cử động quá mạnh để ngăn độc tố lan rộng.
Nói là như vậy, tôi vẫn không có ý định kiềm chế bản thân vào lúc này.
Ngay trong khoảnh khắc chúng tôi xáp vào nhau, con chó nhanh chóng bẻ hướng về phía bên trái, cùng lúc đó, tôi cũng vòng qua phía bên phải nó.
“Gushari!!”
Dù cắn hụt, lực đến từ bộ hàm của con chó mạnh đến nỗi răng của chính nó như muốn vỡ ra.
Sau khi nghe được âm thanh chát chúa đó, tôi dùng〖Nắm đấm rồng〗đấm mạnh vào cái cổ cụt của nó.
“Gobow!”
Tôi cảm nhận được cơn đau của con chó trên nắm đấm của mình.
Mặc dù nó chỉ còn chút HP ít ỏi, tôi không muốn đợi cho đến khi nó chết hẳn vì độc, tôi sẽ kết thúc trận đánh ngay bây giờ!
Tôi ép cánh tay trái của mình nâng lên, túm chặt lấy cái đầu bằng cả hai tay rồi dậm mạnh xuống đất để bật lên không trung.
Thổi〖Hơi thở rồng con〗bên dưới để tăng thêm độ cao, trong tư thế lộn ngược, tôi hướng thẳng đầu của con chó xuống mặt đất.
“Ga… ga…”
Con chó phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Tuy nhiên, ở độ cao như thế này, kỹ năng kháng rơi của tôi sẽ không có tác dụng.
Gập đôi cánh lại, chúng tôi rơi xuống theo một đường thẳng tắp.
Đây là đòn chí tử mà tôi có được từ trận chiến với con gấu bùn,〖Kẹp hạt dẻ〗.
Ngay trong khoảnh khắc con chó đâm sầm xuống mặt đất, tôi nhanh chóng đạp vào cơ thể nó để bật ra sau, cố gắng giảm thiểu tối đa lực xung chấn tác động lên mình.
【Cấp độ kỹ năng cơ bản〖Kẹp hạt dẻ〗đã tăng từ 1 lên 2】
“Gahag!”
Bởi cái đầu hứng trọn toàn bộ sức nặng cơ thể nó, cảnh tượng bây giờ trông như một mớ hổ lốn.
Có lẽ không cần phải kiểm tra trạng thái của con chó nữa…, thật may khi tôi không đồng chung số phận với nó.
Tôi nhìn xuống chỗ con chó đã rơi.
Cái đầu hoàn toàn nát vụn, tất cả những gì còn lại là phần cơ thể vẫn đang co giật.
Dù tôi không biết điều kiện hoạt động của kỹ năng〖Bạn đồng hành〗, bởi bản thể đã chết, có lẽ hiệu ứng cũng sẽ mất tác dụng thôi.
…
Nhưng tại sao thằn lằn đen vẫn chưa quay trở lại?
Tôi đảo mắt nhìn theo hướng mà ẻm đã chạy.
Tầm nhìn của tôi không còn rõ ràng nữa.
Mày còn sống chứ? Mày đã chạy