[KyaooOOo!]
Con sói bị tôi đánh gào lên khi nó bay đi, đến khi mà lưng của nó đâm sầm vào một cái cây.
Nhân tiện tên của con quái vật đó là Sói Xám, kể cả nó lớn gấp đôi tôi, nó cũng thật đáng thất vọng.
Ngày dần dần kết thúc, tôi nghĩ rằng anh chàng đó sẽ chiến lợi phẩm cuối cùng của ngày hôm nay.
[24 điểm kinh nghiệm đã thu được]
[Bởi vì hiệu quả của danh hiệu [Trứng đi bộ] tăng thêm 12 điểm kinh nghiệm thu được]
Kể từ khi đẩy lùi được đàn sâu bướm, tôi đã tấn công những con quái vật khác, tôi chọn mục tiêu là những con quái vật nào có chỉ số hoặc hạng thấp hơn tôi, nhưng cấp độ của tôi không tăng lên dễ dàng nữa mà cũng không có thêm kỹ năng mới nào.
Thực ra, tôi cũng đã có thêm một danh hiệu mới, danh hiệu [Suy nghĩ cẩn trọng: Cấp 1]
Nhưng đạt được danh hiệu đó làm tôi cảm thấy mình đáng bị khiển trách.
[Kháng cô đơn] và [Xem chỉ số] cũng tăng một chút.
Bởi vì tôi luôn luôn xem chỉ số của những con quái vật.
Và về [Kháng cô đơn], không có gì tôi có thể làm với nó, tôi thật sự rất cô đơn.
Tôi muốn nói chuyện thêm nhiều với Thần Ngôn-chan.
Đã qua 3 ngày kể từ đợt tấn công của những con Dark Worm, và cấp độ của tôi đã tăng 5 cấp đạt đến cấp 20.
Chỉ cần 5 cấp nữa và tôi sẽ có thể tiến hóa.
Tôi điên cuồng săn những con Sói Xám cấp thấp.
Những con khoảng chừng cấp 6 dễ dàng để bị đánh bại, cũng như chúng không thể làm bị thương tôi.
Con mà tôi đánh một lúc trước là ở cấp 6.
Tuy nhiên, tôi thích một cái gì đó nguy hiểm hơn một chút.
Tôi muốn tham gia vào một trận đấu nguy hiểm, điều đó là cách để đảm bảo cho tôi có đủ kinh nghiệm để tiến hóa.
Ít nhất điều đó là những gì tôi nghĩ.
Tôi cho rằng ý tưởng đó rất khác so với những gì bản thân sẽ nghĩ khi còn ở Nhật Bản.
Nhưng, có chuyện gì đó với việc này.
Tôi không có cảm giác rằng thật sự rắc rối để tiếp tục sống, thỉnh thoảng tôi nghe Thần Ngôn nói trong đầu tôi, bảo tôi phải nhanh lên.
Nó chỉ nói một lời, “Trở nên mạnh mẽ”
Tôi không cảm thấy rằng mình mù quáng tin tưởng điều đó, nhưng điều này giống như ai đó đang kéo tóc tôi từ phía sau.
Mặc dù bây giờ tôi không có tóc.
Tôi nướng con Sói Xám với [Hơi thở Rồng Con] để có thể ăn nó.
Nó bốc mùi và kinh tởm nhưng đây là một bữa tiệc nếu tôi so sánh nó với việc ăn một con sâu bướm khổng lồ.
Thế mà, tôi ước mình có thêm một ít tiêu.
「Κάνω εγείρουν μου-όπως το όνομα.
Και είναι σε θέση να εργαστεί σταθερά!」
( Tên của ta sẽ được biết tới(để có danh vọng) để có thể làm việc thường xuyên hơn!)
Eh, giọng nói đó là gì?
「……Εγώ, τρομακτικό」
(Tôi sợ lắm…)
「Και επειδή αναγνωρίζω μόνο το χέρι της μαγείας, Διαβάστε σωστά」
(Với bàn tay ma thuật mà ta nhận ra, gọi ra ma thuật một cách chính xác)
Lúc đang ăn thức ăn của mình thì tôi bắt đầu nghe thấy những giọng nói của con người.
Chủ nhân của những giọng nói đó có vẻ là một chàng trai trẻ, một cô gái trẻ, và một người lớn tuổi.
Chàng trai trẻ dường như đang vui trong khi cô gái trẻ đang sợ hãi, và người lớn tuổi có vẻ là một người giản dị.
Eh, không đùa chứ?
Tất cả thời gian này tôi đã ở một mình, bởi vì trong khu rừng này chỉ có quái vật và không có ai để nói chuyện cùng nên không thể không cảm thấy cô đơn.
Cho đến bây giờ điều mà tôi khao khát nhất là giao tiếp với những con người.
Mặc dù tôi không thể hiểu được ngôn ngữ, luôn luôn có thứ gì đó để có thể thực hiện.
Ngôn ngữ cơ thể là một ví dụ.
Hãy ăn thịt sói nhanh nhất có thể nào.
Tôi sẽ ăn thật nhanh và sau đó tham gia cùng họ.
Sau khi hoàn thành tôi chạy đến hướng của những giọng nói.
Bởi vì có nhiều cây ở giữa chúng tôi, tôi chỉ có thể thấy rõ ràng có một chàng trai mặc áo giáp.
Hai người khác có thể ở gần chàng trai ấy.img
[Gaaa!]
Tôi có gắng tập trung để phát ra giọng của mình, và từ miệng của tôi phát ra là tiếng gầm của rồng.
Vẫy ‘bàn tay’ to lớn của mình để cho thấy rằng tôi không nguy hiểm.
Dường như điều đó làm tôi trông giống như một tên ngốc, tôi chỉ trông giống một tên ngốc!
Khi người chàng trai nhìn vào chỗ tôi xuất hiện, hắn ta dừng cười và bước đi.
Sau hắn ta, hai người còn lại cũng dừng lại và hình dáng của họ lọt vào tầm nhìn của tôi.
Giọng nói của họ thật sự giống như với vẻ bên ngoài của hai người họ, một người mặc giáp, người còn lại mặc áo choàng, và cô gái nhìn giống như đi ra từ một quyển sách giả tưởng.
Họ cho rằng đã nhìn thấy ít nhất một con quái vật, dù sao,tôi không thể làm gì về điều này cả, đây là thế giới “kiểu thế giới đó” sau tất cả.
Dù thế nào đi nữa, để việc đó qua một bên… hành động thân thiện của tôi có thành công không?
Người trông như là thủ lĩnh có vẻ đang vui vẻ cười lớn… cười
Trong khi cười, hắn lấy ra kiếm của hắn và chỉ nó vào tôi.
Ngay cả khi có khoảng cách giữa chúng tôi, hắn chém kiếm của hắn và nó tạo thành một vệt sáng ảo ảnh, và trong khi đòn tấn công đi đến tôi bãi cỏ bị cắt đi trong quỹ đạo của nó.
Bởi vì tôi đã giơ cả hai cánh tay của mình lên đòn tấn công đánh trực tiếp vào bụng của tôi.
Để lại một đường nằm ngang màu đỏ trên nó.
[Gaa!]
Điều đó làm tôi bị thương nghiêm trọng! Nó thật sự khác xa so với nanh sói!
Ngay cả khi đã trể, tôi sẽ xem chỉ số của hắn.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
[Douz Dogurmald]
Loài: Người Phàm – Con