Với Millia đang ở trên lưng, tôi vừa chạy trong khu rừng vừa cố gắng khom người xuống để tránh ảnh hưởng đến thăng bằng của cô ấy.
Tôi không dám chạy nhanh vì sợ rằng cô ấy sẽ ngã, nhưng thật khó mà cắt đuôi được lũ sói với tốc độ này.
“Guruwa!” “Guruwaa!”
Số lượng của chúng đã tăng lên sáu con.
Sao chúng vẫn đuổi theo được đến tận đây vậy?
Trình độ giữa tôi và bọn chúng chênh lệch đến thế cơ mà?
Không có con nào cấp cao trong đám đó cả, trong khi chỉ số của bọn chúng đều xấp xỉ nhau…
Tôi không tài nào hiểu được điều đó.
Cơ mà mấy anh bạn này không ngu như lũ sói xám.
Chúng luôn tấn công khi có cơ hội, và rút lui khi cảm thấy không thể thắng.
Sự bất thường trong thanh trạng thái của chúng có liên quan gì đến việc này không?
Chúng đang kích động? hay hoang mang?
〖Kiểm tra trạng thái: Cấp 5〗 không thể xác nhận được nó, không lẽ chúng đang được buff bởi một con quái vật nào đó mạnh mẽ hơn? (Trans: Đang nói đến cái trạng thái “****” mà main thấy ở chương trước)
Biết đâu đấy, vì lũ Mahaa này có một kĩ năng đặc thù gọi là〖Tiếp nhận sóng ma thuật〗.
Có thể một con trùm khó nhằn nào đó đang chực chờ ở phía trước.
Một khi đưa Milia đến nơi an toàn, tôi sẽ đi tìm con đầu đàn của chúng.
“Πίσω!”
Nghe thấy giọng của Milia, tôi quay lại nhìn về phía sau.
Lũ sói đã tăng tốc và bắt đầu thu hẹp khoảng cách với chúng tôi.
Khốn thật, tôi đã mất tập trung rồi.
Gác chuyện suy nghĩ qua một bên, bây giờ tôi phải tìm cách giải quyết bọn này trước đã.
“Gaaa!”
Giữ chắc nhé!
Khi tôi kêu lên, Milia bám chặt hơn trên vai tôi.
Tôi tăng tốc độ và tạo khoảng cách với lũ sói một cách nhanh chóng.
Milia đang cố gắng níu lấy tôi thật chặt.
Đúng như tôi nghĩ, ở tốc độ này cô ấy sẽ ngã mất.
Tôi nên vận thêm sức để giảm thiểu độ xóc, như vậy thì nếu có va chạm xảy ra tôi vẫn sẽ giữ được cô ấy trên lưng.
Trong lúc chạy, tôi thấy được một cái hang nhỏ và hẹp.
Thật hoàn hảo! Nếu tôi vào đó, bọn chúng sẽ không thể móc lốp tôi từ phía sau được.
Tôi đổi hướng về phía cái hang và chạy.
“Είναι ένα αδιέξοδο ……?”
Milia thì thầm vào tai tôi đầy lo lắng.
“Gaaatsu!”
Tôi gầm lên để trấn an cô ấy và bắt đầu tăng nhanh tốc độ thêm một chút.
Để có đủ thời gian chuẩn bị, tôi muốn vào được cái hang càng sớm càng tốt.
Sau khi vào hang, tôi giảm tốc độ lại và dừng ngay trước ngõ cụt.
Tôi đặt cô ấy xuống ở đó.
Dù hơi tối, nhưng tôi vẫn có thể nhìn được kha khá.
Trong khi mắt tôi đang dần thích ứng với nơi này, hãy tiếp đón những vị khách thật nồng nhiệt nào.
Ở nơi hẹp thế này, lũ Mahaa sẽ không thể luồng ra đằng sau tôi được, miễn là tôi còn giữ cảnh giác cao độ.
Như vậy, Milia sẽ không gặp nguy hiểm.
“Guruwaaaa’!”
Tiếng gào của lũ sói Mahaa vang vọng trong hang.
Tới rồi sao?
“Gaaaaa!”
Tôi cũng chuẩn bị và chạy về phía giữa hang, dang rộng cánh ra và bay ở tầm thấp.
Vì cái hang này khá hẹp nên cũng không còn nhiều khoảng trống ở bên trái và bên phải khi tôi dang cánh ra.
Tuy không hoàn hảo lắm, nhưng vẫn có thể ngăn được chúng đi qua.
Phải, trái, giữa.
Như một bức tường