Một khi tôi và thằn lằn đen tách ra, tôi sẽ bí mật vòng ra phía trước con slime.
Theo chiến thuật, tôi sẽ cận chiến với con slime trong khi thằn lằn đen tìm cơ hội để hạ độc nó.
Nếu tôi gặp khó khăn, em ấy sẽ có thể hỗ trợ tôi bằng〖Súng đất sét〗
Trong trận chiến với con vượn khổng lồ, em ấy không thể tham gia vì quy định của luật đấu tay đôi, nhưng bây giờ thì khác.
Kể cả khi kẻ thù trở nên áp đảo khiến thằn lằn đen phải đi ra tiền tuyến, em ấy vẫn sẽ dùng〖Súng đất sét〗và chiến thuật vẫn sẽ không thay đổi.
Trong khi tôi vẫn còn chút MP….
Liệu tôi có nên xem thử giả lập tình huống thông qua〖Thần ngôn〗?
Dù vậy, tôi không nghĩ nó sẽ giúp ích gì nhiều.
Từ đầu, tôi không cho rằng mình có thể thắng một đối thủ mà ngay cả chỉ số cũng không xem rõ ràng được.
Kể cả khi tỷ lệ thắng là rất thấp, tôi vẫn không muốn thoái lui bây giờ.
Nếu tôi có thể biết được những xác suất chiến thắng, tôi sẽ có nhiều lựa chọn để hành động.
Tuy nhiên nếu tôi để mất quá nhiều MP, khả năng của tôi sẽ bị giới hạn và mọi thứ cũng sẽ trở nên vô nghĩa.
Khi ở trong điều kiện hoàn hảo hơn, tôi sẽ có thể dùng trình mô phỏng này sau.
Hiện tại năng lượng của tôi đã gần như vắt kiệt rồi.
HP của tôi đã hồi phục được 80% nhờ hồi máu tự động, nhưng MP thì không được may mắn như thế.
Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Mặc dù kỹ năng kháng của nó dày đặc thế kia, nhưng chỉ số không cao.
Những kỹ năng đặc thù của nó cũng rất bựa, nhưng nếu lựa thời cơ chuẩn xác tôi sẽ có thể gϊếŧ nó trong một đòn.
Tốc độ của nó cũng không được nhanh.
Con slime bỗng dừng lại.
Có vẻ như nó cũng có kỹ năng nhận thức và đã nhận ra chúng tôi.
Tôi nhảy ra khỏi lùm cây lớn và tấn công nó.
“Gaaaaah!!”
Ta không biết vì sao ngươi lại muốn ám hại dân làng.
Rất tò mò đấy, nhưng ta cũng không buồn tìm hiểu nó vào lúc này.
Tôi vung móng vuốt trúng vào con slime một cách hung bạo.
Nó có màu xanh lục.
Có thứ gì đó giống như miệng của con người trồi lên từ cơ thể nó và phóng thích một làn khói màu đen.
Khói độc sao?
Cũng chả quan trọng.
Kể cả như vậy, tôi sẽ nhờ thằn lằn đen giải độc sau.
Tôi phủi làn khói đi và đập cả bàn tay về phía con slime.
Có phản ứng.
Tôi thọc tay sâu vào thứ chất lỏng đó và xới nó ra.
Tôi cố gắng dùng tay còn lại để đâm vào, nhưng chỉ trúng vào mô đất trước mặt.
Nó đã né tránh được.
Bảng thông báo điểm kinh nghiệm đã không hiển thị, có vẻ như nó vẫn chưa chết sau cú đó.
Thật khó chịu khi tầm nhìn bị che khuất.
Tôi lùi lại vài bước để thoát khỏi phạm vi của làn khói.
Dường như nó không có độc tính.
Những giọt nước ở trong làn khói không phải là một phần của con slime, và trông nó cũng chẳng giống khói tý nào.
Làn khói màu đen này sở hữu một ma thuật gì đó có khả năng ngăn ánh sáng chiếu vào sao?
Tắm trong cái thứ này cũng được đấy.
Tôi giữ khoảng cách khỏi làn khói và đợi con slime chui ra.
Tôi sẽ có thể đỡ được mọi đòn tấn công từ đây.
Làn khói tan biến dần và lộ ra những thứ bên trong.
Tôi thấy có hai bóng người.
Một đứa trai và một bé gái đang ôm nhau run rẩy.
“Đ-Đây là đâu…?”
“Eh, Tại sao…?”
Quát đờ lợn?
Ban nãy làm gì có tụi này?
Hai đứa này bị con slime dùng kỹ năng nào đó đem tới đây à?
Đằng nào cũng không có thời gian để suy nghĩ nữa.
Thay vì bảo vệ đám nhóc này, tôi nên nhanh chóng tìm con slime và gϊếŧ nó luôn để trừ họa.
Có thể nó đang tìm cơ hội để tấn công trong lúc tôi cố giúp mấy đứa nhóc này.
Trong khi tôi đang đảo mắt nhìn xung quanh làn khói đen, cậu nhóc chìa tay về phía tôi.
Đầu bàn tay bỗng đổi sang màu lục và vươn thẳng về phía tôi, biến thành một chiếc lưỡi liềm sắc bén.
Tôi đã phản ứng không kịp, không thể né được rồi.
Tôi nhận lấy đòn đó bằng vai của mình.
Sau khi làm rách lớp vảy trên vai tôi, như một quả yo-yo, thứ đó ngay lập tức rụt lại và trở thành cánh tay bình thường.
Tôi dậm chân xuống đất và tạo khoảng cách thật xa.
Tôi đã hiểu chân thể của cái