Caaaá Treeeeeê.
Mi đâu rồi?Ra đi nào.
Khi tôi đang đi lòng vòng như thế thì tôi chợt thấy một thứ.
Nói đúng hơn là, nó nằm chình ình ngay đó.
Tìm thấy được thứ này không khó tí nào, nó quá nổi bật mà.
Một cái lỗ cực kì bự.
Cái hố mà tôi rớt từ Tầng Thượng xuống Tầng Hạ ấy.
Cái hố này to hơn cả thế.
Nó nối phía trên với phía dưới.
Ừ, cái hố này nối lên trên.
Tôi nghĩ là nếu tôi leo lên thì tôi sẽ ở Tầng Thượng, còn leo xuống thì sẽ xuống Tầng Hạ.
Mặc dù đã nghĩ về chuyện đó, nhưng cuối cùng tôi bỏ qua cái hố này.
A, tôi không đùa đâu.
Mặc dù tôi rất tiếc đó không phải là trò đùa, nhưng tôi sẽ bỏ qua cái hố này.
Những thứ như cảm giác tiếc nuối không là gì, vì “Kiểm Định”-san đã nói tôi biết cái hố này nguy hiểm.
Đó là lí do.
Ngay khi tôi nhìn thấy cái hố thì tôi đã có cảm giác đó.
“Cái hố này, không hay”, đó là cảm giác ngay lập tức xuất hiện.
Nên, để tránh việc đi tới gần cái hố, tôi đang đi đường vòng và tiếp tục tiến lên.
Không tốt tí nào.
Là một dạng điềm báo rằng tôi sẽ bị thương nếu dám đến gần.
Đây là cảm giác xuất hiện nay sau khi tôi đang nghĩ mình đã MẠNH rồi ngay sau khi tiến hóa.
Đúng thế.
Trước giờ mỗi khi tôi hổ báo là có chuyện không hay xảy ra.
Chuyện tốt lành không bao giờ xảy ra khi tôi hổ báo.
Tôi nhớ rõ lắm.
Tôi sẽ không đến gần.
Tôi chắc chắc sẽ không đến gần.
Tôi không biết luật đà điểu là gì.
Tôi không phải là diễn viên hài.
Trong lúc đang nghĩ những chuyện như thế thì tôi đang đi đường vòng.
Và rồi, ở ngay chỗ mà cái hố chỉ xuất hiện ngay trong tầm mắt, “Kiểm Định”-san thông báo độ nguy hiểm tối đa.
Như phản xạ tôi né trong bóng của một tảng đá.
Nhìn từ xa, từ phía trên của cái hố, cái đó xuất hiện.
Một thứ dù tôi ở xa thật xa tôi vẫn thấy rõ nó.
Một cơ thể đen như mực.
Tám con mắt đỏ rực như phát sáng.
Tám chiếc chân đi dọc trên tường.
Ở ngay đầu mỗi chân là năm chiếc móng vừa dài vừa sắc, như bàn tay của một con người.
Và bộ hàm có vẻ như có khả năng nuốt được mọi thứ.
Ở đó là một con quái vật.
Không phải là loại quái vật nhảm nhí ở đâu cũng thấy, chính là con quái vật có thể so sánh với ác quỷ.
Không có một con tép riu nào đáng gọi là đối thủ của nó cả.
Một sự khác biệt về chất có thể thấy rõ rệt như lúc tôi gặp con Rồng Đất.
Tôi hơi thất vọng là “Giám Định”-sama ở ngoài vùng tác dụng.
Nếu có thì chắc chắn tôi sẽ cười vì sự khác biệt giữa chỉ số hai bên.
Này, tôi nhìn đúng mà nhỉ?Là mẹ tôi đó.
Là lần thứ hai tôi thấy con nhện khổng lồ khủng khiếp này.
Một tồn tại quá mức bất ổn, không thể nào nó lại bò vòng vòng như dạo chơi được.
Nếu nó làm thế thì tôi coi như chết chắc.
Đây chính xác là người mẹ tôi thấy khi vừa sinh ra.
Người mẹ ấy đang bò xuống thật chậm rãi.
Với cách di chuyển cực kì vương giả, cứ như nó chính là vua ở trong khu vực mê cung này.
Nói thật, tôi không nghĩ có con quái vật nào đủ sức cản đường của Mẹ.
Với sức mạnh hiện tại của tôi thì tôi không thể nói được gì chính xác vì tôi không rõ lắm mức độ sức mạnh tối đa, nhưng tôi nghĩ ngay cả con Rồng Đất cũng