Cuộc chiến kết thúc, con Rồng Lửa nhìn xuống biển dung nham do chính nó tạo ra.
Vẫn còn những con quái vật tép riu thuộc hạ của nó, nhưng con nhện thì không thấy ở đâu cả.
Toàn bộ thuộc hạ của nó đều có “Miễn Nhiễm Cái Nóng”, nhưng con nhện kia thì không.
Không có lí do gì mà nó có thể sống sau khi ăn trực tiếp đòn phun lửa mạnh nhất của con Rồng Lửa.
Là ngươi nghĩ vậy thôi, đồ ngốc!Một viên độc khổng lồ xuất hiện trên đầu con Rồng Lửa.
Loại độc này không phải là Độc Yếu lúc nãy tôi dùng để trốn.
Đây là loại độc cực mạnh, Độc Nhện Chết Người có hiệu ứng Tê Liệt ở mức tối đa.
Con Rồng Lửa nghĩ rằng cuộc chiến đã kết thúc, và viên Độc Chết Người dính trực tiếp lên người con Rồng không phòng bị gì.
Viên độc khổng lồ đó dập tắt Bọc Lửa của con Rồng và ăn vào da nó.
Sau đó, dùng lưỡi hái tấn công hết sức!Đòn tấn công hoàn hảo duy nhất được canh đúng ngay lúc ngọn lửa biến mất vì viên Độc Chết Người.
Tôi dồn hết sức mạnh vào một đòn tấn công này.
Nói cách khác, tác dụng cộng dồn từ “Độc Công Chết Người” và “Ăn Mòn Công”!Lớp vảy cứng bị ăn mòn ngay lập tức và lớp thịt bên trong bị nhiễm phải Độc Chết Người.
Tôi nghĩ đòn tấn công trực tiếp mạnh nhất của tôi quá đáng tởm.
Con Rồng Lửa la lên đau đớn và rơi xuống dung nham.
Tôi lần theo sợi tơ tôi đã gắn lên trần và quay lại chỗ đó.
Con Rồng Lửa hẳn là đã thấy cảnh tôi bị giết.
Tôi chắc chắn giờ nó đang bối rối.
Lí do mà tôi còn sống thực ra rất dễ hiểu.
Tôi chưa hề dính đòn phun lửa của tên đó.
Thậm chí, tôi còn chưa hề đi từ trên trần xuống đất.
Đó là nhờ cấp 6 của “Ma Pháp Dị Giáo”, Ảo Tưởng.
Là con át chủ bài cuối cùng mà tôi đã chờ đúng lúc để kích hoạt.
Ảo Tưởng là loại Ma Pháp cho người khác thấy ảo cảnh.
Tôi đã kích hoạt nó ngay lúc nó đang hốt hoảng vì chuẩn bị nuốt viên độc được “Tổng Hợp Độc” tạo ra.
Nếu như không dùng “Ma Pháp Dị Giáo” ngay lúc đó thì nó đã bị “Vảy Ngược” và chỉ số Kháng của nó cản lại.
Lúc đó có lẽ con Rồng Lửa đã thấy cảnh tôi nhảy xuống, nhưng tôi thực tế là đang bám trên trần.
Và rồi tôi đã tấn công bất ngờ khi nó bất cẩn vì nghĩ rằng cuộc chiến đã kết thúc.
Trước đòn tấn công trực tiếp mạnh nhất của tôi thì ngay cả con Rồng Lửa đó cũng nhận sát thương rất lớn.
Tôi đã nghĩ đến việc dùng cơ hội đó để bỏ trốn.
Nhưng tôi không thể bỏ trốn ở đây được.
Cuộc sống nhện cứ phải bỏ trốn.
Nếu vậy, dù có qua bao nhiêu thời gian tôi cũng sẽ không khá hơn so với lần đầu nhà tôi bị đốt cả.
“Tôi sẽ sống ngẩng cao đầu”.
Tôi sẽ không đạt được mục tiêu đó.
Tôi sẽ không bao giờ lấy lại được lòng kiêu hãnh của mình.
Không được.
Tôi là Kiêu Hãnh Chủ.
Tôi phải sống tự hào với bản thân vì tôi là Kiêu Hãnh Chủ.
Nên, tôi sẽ không bỏ trốn.
Ngay cả khi tỉ lệ thắng thấp, miễn sao nó không phải là 0 thì tôi sẽ không bỏ chạy.
Tôi sẽ thắng được con Rồng ở ngay đây.
Tôi sẽ thắng được con Rồng và nói tạm biệt với tôi yếu đuối kia.
Đúng thế, tôi sẽ thắng được con Rồng đáng ghét.
…?Đáng ghét?Hở?Tôi luôn nghĩ con Rồng Đất là đáng sợ, nhưng tôi chưa bao giờ ghét nó cả.
Hở?Cảm giác này ở đâu ra?Tạm thời tôi sẽ không quan tâm.
Dù đòn tấn công của tôi đã dính nhưng tôi vẫn đang ở tình thế bất lợi.
Sau khi tấn công thì tôi còn 1 HP.
Đó là nhờ có “Điềm Tĩnh”.
Đó là vì tôi bị phản sát thương từ chính đòn của tôi và HP nó giảm từ từ.
Mặc dù “Ăn Mòn Công” mạnh, nhưng sức phản sát thương cũng không ít.
Nhưng đó không phải là sát thương duy nhất.
Sức nóng từ Bọc Lửa dù đã bị dập tắt nhưng vẫn đủ để làm tôi bị dính sát thương.
Tôi vẫn còn MP.
Nghĩa là tôi vẫn sẽ không chết.
Nhưng mà toàn bộ đòn của con Rồng Lửa đều là đòn tất sát.
Dù nó đã nhận rất nhiều sát thương từ đón đánh lén của tôi nhưng nó chưa chết hẳn.
Hơn nữa nó còn quái vật được gọi tới hỗ trợ.
Vẫn là tình trạng bất lợi.
Tôi né bãi dung nham và đi xuống mặt đất.
Con Rồng Lửa vẫn đang bị chìm trong dung nham.
Những con quái