Có gì đó kì lạ.Tôi có cảm giác bất an như thế một lúc rồi.Nhưng chỉ gần đây tôi mới thực sự nhận ra nó rõ ràng.Trước giờ tôi chỉ thấy hơi ngờ ngợ mà thôi.Có gì đó kì lạ.Nhưng tôi không biết chuyện gì.Mặc dù tôi cứ bị cảm giác này ám ảnh, nhưng tôi không biết tại sao.Tôi đã nghĩ nhất định phải biết được tại sao mình có cảm giác này bằng mọi giá.Và tôi sẽ hối hận vì chuyện đó.Tôi được Phụ Thân gọi nên tôi đi đến phòng Phụ Thân.Dạo này Phụ Thân thực sự quá bận.Tôi biết rõ câu chuyện lâu rồi vì tôi có liên quan, nhưng dạo gần đây có nhiều tin đồn rằng Anh Hùng đã chết bắt đầu lan truyền sang các khu vực thôn xóm.Không thể giấu diếm chuyện Julius Nii-sama đã chết lâu hơn nữa rồi.Và rồi Thánh Ngữ Giáo sẽ chính thức thông báo cho mọi người rằng Anh Hùng đã chết.Cùng lúc đó danh tính của Anh Hùng mới sẽ được tuyên bố.Nghĩa là lúc đó tôi sẽ phải đứng trước mặt mọi người với tư cách là Anh Hùng.Có lẽ hôm nay tôi được gọi vì lí do đó.Câu hỏi ở đây là tại sao Sue được gọi cùng với tôi.Sue đang đi bên cạnh tôi.Đưa em ấy ra khỏi học viện như thế, tôi tự hỏi thực sự chuyện gì mà cần phải gọi cả Sue lẫn tôi.Có vẻ như Sue không biết gì cả.Trong lúc đang suy nghĩ như thế thì chúng tôi đã đến nơi.Dù sao thì, chỉ cần gặp Phụ Thân là biết ngay câu trả lời thôi.Tôi gõ cửa.「Shurein đây ạ」「Ừm? Vào đi」「Thứ lỗi đã làm phiền」Tôi mở cửa bước vào trong.Sue lặng lẽ theo sau.「Có chuyện gì sao?」Phụ Thân hỏi tôi trong lúc cúi xuống viết gì đó.Không, tôi mới nên là người hỏi câu đó.「Không, không phải Phụ Thân cho gọi chúng con sao? Có chuyện gì sao?」「Un? Ta đâu có cho gọi hai con」Hở?Ngay lúc ấy tình hình đã thay đổi.Tôi mở miệng ra hỏi lại ngay lập tức.Nhưng tôi không phát ra âm thanh gì được.Một loại Ma Pháp Gió, Im Lặng, đã được sử dụng xung quanh tôi.Tốc độ thiết lập Ma Pháp nhanh đến mức tôi không kịp phản ứng.Những người làm được việc này rất ít, và người duy nhất có thể làm việc đó ở đây là Sue đang đứng bên cạnh tôi.Để làm gì?Dù tôi có cố lên tiếng, nhưng âm thanh bị không khí xóa đi.Đây là phần phiền phức của Ma Pháp này, nó tạo ra một tình huống mà tôi không thể phản kháng gì được vì cả âm thanh của tôi lẫn âm thanh quanh tôi đều biến mất hoàn toàn.Sau khi sử dụng thì trừ phi mạnh mẽ phá hủy công thức Ma Pháp thì không thể thoát ra khỏi nó được.Ngay lúc đó tình huống của tôi đang rối lại càng rối hơn.Sue bắn Phụ Thân.Tôi căng mắt ra vì ngạc nhiên.Cái gì? Tại sao?Sue vừa rồi sử dụng Ma Pháp Ánh Sáng.Là loại Ma Pháp tôi thông thạo nhất.Tia sáng đó bắn xuyên trán Phụ Thân.「Kyaaaa! Nii-sama! Anh đang làm gì thế!?」Sue hét lớn lên.Còn tôi, lúc này tôi quá bối rối rồi nên không nghĩ được gì nữa.「Chuyện gì!」Cánh cửa bị mở bật ra, và Cyris-niisama cùng với các hiệp sĩ hộ vệ lao vào phòng.「Nii-sama giết Phụ Thân rồi!」「Cái gì!? Em điên rồi sao, Shurein!」Không!Không phải tôi!Tại sao!?Dù tôi cố gắng hét lên, nhưng giọng nói của tôi vẫn đang bị xóa đi.「Lính đâu! Shurein đã tấn công Bệ Hạ!」Ngược lại với tôi, giọng nói của Cyris-niisama vang vọng khắp lâu đài.「Bắt Shurein lại!」Những hiệp sĩ mặc giáp phản ứng với lời kêu gọi của Cyris-niisama.Một hiệp sĩ rút kiếm ra chém thẳng xuống.Trong lúc vẫn đang bị rối, tôi rút kiếm ra đỡ theo phản xạ.Thanh kiếm của tôi bị người hiệp sĩ đó chặt làm đôi.Không thể nào.Dù tôi chưa kịp phản ứng để cường hóa cho thanh kiếm, nhưng thanh kiếm của tôi là thanh kiếm dành cho Anh Hùng chứ không phải là một thanh kiếm cùn ở đâu cũng có, nó không lẽ nào bị gãy dễ như thế.Thế nhưng, thanh kiếm của tôi đã bị chẻ làm đôi.Suy nghĩ của tôi không đuổi kịp tình huống hiện tại.Người hiệp sĩ kia ngay lập tức chớp lấy cơ hội.Lưỡi kiếm vung ngược lên và chém dính tôi.Vì tôi kịp bước lui một bước nên tôi tránh được việc bị thương chí mạng.Nhưng nó vẫn là một vết thương chéo thẳng lên vai rất nghiêm trọng.Nếu bị chém lần nữa tôi sẽ chết.「Yo.
Nhìn khỏe mạnh đó, “Anh Hùng”-sama」Người hiệp sĩ đó nói như đang đùa cợt tôi.Mặc dù giọng nói bị chiếc mũ chặn đi phần nào, nhưng tôi chắc chắn không nghe nhầm được.「N-ngươi.
Ngươi là Yuugo?」「Chính xác」Hắn ta cởi mũ ra.Người đang đứng đó là Yuugo, người lẽ ra đã mất toàn bộ skill và trở thành vô dụng.「Yuugo.
Đừng có cố tình để lộ danh tính ra」「Có sao đâu.
Đây gọi là lưu lại kỉ niệm đẹp」Cyris-niisama nói cứ như anh ta đã biết Yuugo chính là người hiệp sĩ kia.Như anh ta biết ngay từ đầu rồi.Nhưng, tại sao?「Muốn biết lắm sao? Onii-sama này muốn ngai vàng.
Tao muốn trả thù mày và Oka.
Cả hai chúng ta đều nghĩ mày là một chướng ngại」「T-tại sao? Vốn vị vua kế nhiệm là Cyris-niisama rồi mà?」「Sai rồi.
Vị Vua quá cố kia đã định cho mày làm vua kế nhiệm.
Để tránh việc mày phải ra chiến trường, ông ta có ý định thông báo rằng mày sẽ kế vị ông ta trước khi thông báo rằng mày là Anh Hùng」「Tao sẽ không để lí do nhảm nhí đó lấy đi ngai vàng của tao!」Cyris-niisama hét lớn phụ họa với một vẻ mặt nhăn nhó xác nhận lời của Yuugo.Tiếng hét đó chỉ có những người trong phòng này nghe được vì phép Im Lặng mới được kích hoạt lại.Tôi nhìn người đã sử dụng Im Lặng.「Nii-sama.
Em xin lỗi, nhưng phiền anh hãy chết ở đây đi」Mặc dù đó vẫn là giọng nói bình thường của em ấy, nhưng âm điệu lại là một người khác hoàn toàn.Là một giọng nói lạnh lẽo như ghét tôi đến tận cùng, khác với giọng nói sôi nổi và nhiệt huyết bình thường của em ấy.「Sue, em bị sao vậy?」「Nii-sama, em đã hiểu ra tình yêu thật sự là sao rồi.
Nên, em sẽ tự tay kết liễu Nii-sama」Lạ.Sue hiện tại quá kì lạ.Tôi sử dụng “Giám Định”.Em ấy bị ảnh hưởng bởi các hiệu ứng 『Thôi Miên』『Tẩy Não』『Quyến Rũ』.「Yuugo! Là mày làm sao!?」「Ồ? Nhận ra rồi sao? Nhận ra rồi đó hả? Ừ.
Là tao làm đó.
Thấy sao hả? Cảm giác mất đi mọi thứ? Tức lắm đúng không? Vì tao cũng đã trải qua nó nên tao cũng hiểu rõ lắm! Gyahahahaha!」「Cho Sue quay lại bình thường ngay!」「Làm như tao sẽ làm chỉ vì mày nói vậy.
Mày bị ngu hả?」Trước mắt tôi là một màu đỏ chói.Nhưng hiện tại cơ thể