Chạm vào thanh công cụ nhiệm vụ vật phẩm.
[Đang tiến hành] Nhiệm vụ "Bài kiểm tra của Thẩm tiên nhân": 2/5]
Rốt cuộc cũng thở nhẹ nhõm.
Đã có thể xác minh tiến độ hoàn thành, cậu đối với nhiệm vụ sẽ dễ dàng biết hơn.
Thẩm tiên nhân trước sau như một rất keo kiệt lấy toàn bộ dược cậu đem về nhưng lại không cấp một phân tiền thưởng cho cậu.
Có lẽ những nhiệm vụ chạy vặt này phần thưởng là ở cuối mục chăng?
Lão đầu coi như chuyện đương nhiên, tiếp tục sai bảo: "Nếu ngươi biết chút dược liệu, vậy sắp xếp giúp ta từng loại đi!"
Nam Tinh không nói thêm gì nữa.
Mới bước vào dược phòng thôi đã thấy khắp nơi chất đống lung tung đều là dược liệu.
Mùi vị hắc quen thuộc lan tỏa khắp không gian làm Nam Tinh có chút hoài niệm.
Lại dường như quay trở lại hồi còn nhỏ sống với ông nội ở nông thôn.
Đối với cậu mỗi lần dọn dẹp lại hiệu thuốc của ông là một việc rất đỗi quen thuộc.
Trong góc phòng Nam Tinh nhìn thấy rắn Ô Sao mình mấy ngày hôm nay nhọc nhằn,khổ sở bắt được chỉ còn phần đầu…Bên cạnh phải có đống to nhỏ hạt màu nâu sáng.
Có vẻ như ai đó đang xử lý nhưng có chút bận lên vẫn đang dở dang.
Đột nhiên linh quang chợt lóe.
Nam Tinh tiến tới nhặt con rắn còn có chút hoàn chỉnh lên, nhanh nhẹn lấy đạo cụ có sẵn trong phòng cắt bỏ phần đầu, cạo vảy, lột thịt rắn rồi ngâm với nước sạch, rửa sạch ráo xiên vào cây gậy rồi để lên bếp lửa.
Cẩn thận quay từ từ tránh làm khét thịt.
Trong vại có ít rượu trắng Nam Tinh vẩy một chút lên thịt rồi lại tiếp tục quay.
Chuyên tâm vào sử lý Nam Tinh không biết có người vào nhà.
Mãi đến khi có một tiếng hừ nhẹ mới biết là lãi đầu kia đã vào, Thẩm tiên nhân giọng điệu vẫn lười biếng: " Tiểu tử ngươi ngược lại kĩ thuật rất tốt, lại hiểu được bào chế dược liệu ra sao.
Như vậy đi, đống rắn này với hạt Đại phong tử kia ngươi sử lý giúp ta đi!"
"Thẩm tiên sinh.."
Nam Tinh đang định trả lời lại thì âm thanh của hệ thống bỗng chốc vang lên.
[Hệ thống: Sự chấp nhận ban đầu của Thẩm tiên nhan!]
[Kỹ năng: lĩnh ngộ được "Bào chế"]
Lưu [Bào chế: level 1 (+10% tỉ lệ thành công)]
Khuyến khích người chơi tự mở kỹ năng, ID— Tam Điểm Ba nhận thêm +10% tỷ lệ thành công.
[Thành công bào chế rắn Ô Sao]
[Bào chế: độ thuần thục +1]
Hả…?
Thực sự là thí nghiệm thành công sao?
Nam Tinh thầm vui mừng.
Quả nhiên kinh nghiệm xương máu trên diễn đàn rất có giá trị tham khảo.
Chờ khi nào túi vàng đầu tiên rồi, cậu sẽ mua sao tặng cho người viết bài post đấy.
Nam Tinh thoáng chốc lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ một chút, sắc mặt kiên định lập tức đáp ứng yêu cầu của Thẩm tiên nhân.
Cậu lặng lẽ mở bảng nhiệm vụ, đúng như cậu dự đoán, dưới nhiệm vụ "Bài kiểm tra của Thẩm tiên nhân" xuất hiện nhiệm vụ phụ:
[Điều chế Rắn Ô Sao: (1/10)
[Điều chế dầu Đại Phong Tử: (0/10)
[Đếm ngược: 03:59:34]
*Hạt cây Đại Phong Tử: Cây có tên khoa học là HYDNOCARPUS ANTHELMINTICA PIERRE.
Theo các tài liệu thực vật cho thấy cây này thuộc họ FLACOURTIACEAE.
Quả đại phong tử có hình cầu mang màu nâu và chứa rất nhiều hạt bên trong.
Dầu đại phong tử sau khi được ép ra từ hạt của cây sẽ được chiết xuất thành thuốc bôi cho vùng da bị ngứa hay bị hủi.
Cậu dứt khoát bỏ qua mọi hỗn loạn trong đầu.
Tỉ lệ thành công của cậu hiện tại là 20% và cái nhiệm vụ này phải hoàn thành trong vòng 4 giờ.
Quả nhiên rất keo kiệt mà.
Chủ yếu là rắn Ô Sao có ở đây không có đủ, một đàn rắn còn chưa đến 30 con, hạt Đại phong từ thì đếm sơ sơ chỉ có 70 hạt.
Cho nên vẫn phải cất công ra ngoài một chuyến nữa, bắt được càng nhiều hai loại này càng tốt.
Buổi tối trong Đạo Cổ, số lượng các loài quái tăng lên gấp 2 lần, lực sát thương cũng tăng tới 200%.
Ngoài trời còn chưa hẳn tối nên tranh thủ đánh một ít quái cái đã.
Cũng may cậu cũng đã có kinh nghiệm bắt rắn Ô Sao rồi sẽ không đến nỗi làm lãng phí thời gian.
Rắn Ô Sao phân bố ở địa điểm quái cấp 1-2, cũng sẽ dễ ứng phó được….Nhưng hạt Đại Phong Tử lại khó kiếm.
Nam Tinh đi tìm đủ số lượng rắn Ô Sao thì bóng tối đã chớp nhoáng bao trùm quanh đồi núi.
Nhìn xung quanh tối như mực khiến lòng người sợ chết khiếp! May mắn thay cậu đã kiếm đủ gần một trăm con rắn Ô Sao, giết chục con rết cấp 3.
Điều này trực tiếp giúp Nam Tinh đột phá lên cấp 4.
Chỉ cần cậu cẩn thận một chút, không va chạm với quái vật hoang dã trên cấp 5 thì sẽ không có gì nguy hiểm.
Theo kinh nghiệm cậu còn nhớ hạt của cây Đại Phong Tử sẽ mọc ở sát rìa nơi có núi đá vôi.
Quả nhiên tìm một chốc dưới bóng mát của núi đá vôi xuất hiện một mảng cây Đại Phong Tử xanh mướt.
Thân cây to thẳng tắp cao tới hơn ba mét, kết đầy trái to trái nhỏ.
Tuy không làm khó được cậu nhưng cũng vì trời đã tối, cũng không biết sẽ nhảy ra con vật gì.
Phiền toái lại ập tới, chính là cái sọt thuốc của Nam Tinh bị giới hạn số lượng.
Lúc nhặt rắn Ô Sao về đã phải đi làm hai chuyến.
Vật lộn một chút cuối cùng tổng số dược liệu gần như đã đủ, chỉ còn dư ra hai canh giờ.
Đạo Cổ cũng không hẳn điên khi thời gian bào chế cùng phục hồi giống hiện thực.
Chỉ muốn người chơi hiểu được toàn bộ kỹ năng [Điều chế] còn lại sẽ đều sẽ tự động.
Chỉ mất chưa đầy mười phút đã bào chế xong tất cả các dược liệu.
Mà Nam Tinh lại quên mất sức lực của cậu đã tiêu hao gần như thấy đáy, súyt nữa là không hoàn thành được nhiệm vụ.
Hiện tại tại nếu muốn đầy lại phải chờ thêm hai tiếng, đó cũng là nhờ vào vận may của cậu bộc phát, tỷ lệ bào chế dầu Đại Phong Từ thành công lên 20%, nháy mắt đã hoàn thành.
Làm cậu sợ bóng sợ gió một hồi! Bốn tiếng căng não khiến thân thể gần như là cạn kiệt.
(Truyện đăng tải duy nhất trên w.a.t.ta.d @tranthicam)
Tiến độ của nhiệm vụ đã lên tới 35%, cậu không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ngáp một cái, Nam Tinh tìm đến cách vách mà mình nằm ngủ tối qua, vừa ngả lưng một cái đã ngủ thiếp đi, mệt tới nỗi không thèm lướt diễn đàn.
Cho đến khi một tiếng động nhỏ chợt vang lên.
Nam Tinh mở cửa sổ, nhìn mặt trời đã mọc lên tới ngọn cây, không khỏi hít sâu một hơi.
Không khí trong buổi sáng có hơi ẩm ướt, xen lẫn thêm cả mùi cỏ cây còn đọng chút sương sớm khiến người ta cảm thấy vô cùng khoan khoái.
Thế giới trong Đạo Cổ thật tuyệt.
Bụng ọt ọt lên tiếng, thanh "Độ thực" rung réo thông báo chỉ còn thấy một vạch.
Nam Tinh vội vàng lấy ra lồng bánh bao ăn như hùm như sói, còn lấy thêm chút thịt gà.
[Bánh hoa hồng] ăn cũng được nhưng không mùi không vị ăn cũng giống như lương khô, nhưng rất dễ khát.
Dựa vào tình hình hiện giờ cũng có ít ít tiền, cách 2 hôm lại ra Gà Nướng Lưu mua dự trù một ít.
"Ca ca, sớm~"
Nam Tinh vừa ra khỏi cửa, đã gặp một tiểu nha đầu mặc một thân hồng y, giọng điệu nhỏ nhẹ vui sướng cất tiếng chào —Ny Ny.
Nam Tinh cũng cúi xuống xoa đầu bé: "Xin chào Ny Ny, muội là tính đi đâu chơi vậy?"
Cả ngày hôm qua hình như chưa có gặp đứa nhỏ này.
Vạn Ny Ny trịnh trọng sửa lại câu nói,: "Ta không phải đi chơi, là mấy nay cùng Triệu thẩm học nữ công nhá!"
Nam Tinh nghe vậy cổ vũ: "Thiệt là lợi hại nha!!"
Đứa bé được khen đỏ bừng mặt mũi ngọng nghịu bày tỏ mình học được những gì: "Muội vừa mới học may túi thơm…"
Nam Tinh tiếp tục khen, giọng điệu mười phần chân thành: "Học cái này cũng rất tuyệt, ta ngay cả túi thơm còn không biết may như muội "
[Mị lực] +1
[Mị lực] +1
Vạn Ny Ny nghe xong còn không có đáp lại, Nam Tinh nhìn hệ thống nhảy tưng tưng +2 [Mị lực]...!Quả nhiên đúng như [Ngũ Gia Bì] nói tiểu tiên nữ này rất thích được khen ngợi, hảo cảm tăng cũng rất nhanh.
Vạn Ny Ny bị khen lại càng thêm đỏ bừng khuôn mặt nhỏ: "Nghe đã thấy ca ca thật đáng thương.
Không...vậy muội làm cho huynh một cái nhé!?"
Nam Tinh tất nhiên sẽ không từ chối, cũng không thấy xấu hổ khi nhờ đứa bé này làm hộ: "Được, vậy ta rất mong chờ kiệt tác của Ny Ny."
Bé gái liên tục gật đầu tỏ vẻ tất nhiên rồi.
"Chờ chút"
Nam Tinh quay về trong sân, bẻ một đoạn dây leo, nhanh chóng uốn thành vòng tròn, hái thêm một chút hoa màu hồng, hoa dại màu vàng cắm đan xen giữa những vòng tròn ấy.
Trong chốc lát đã tạo thành hoa đội đầu.
"Đây là quà cảm ơn, cho ngươi"
Nam Tinh đưa vòng hoa đội đầu nghĩ thầm, chắc các gái cũng thích chưng diện nhỉ.
Đúng như dự đoán, Vạn Ny Ny giơ lên "Vòng hoa nhỏ", hoan hô một tiếng miệng thán phục: "Thiệt là đẹp quá đi."
Nam Tinh thúc giục đứa bé ướm thử.
Bé gái nghe lời mà đem "Vòng hoa nhỏ" đội lên, động tác vô cùng cẩn thận từng li từng tí.
Trong sân có một cái lu nước lớn, đứa bé lon ton chạy tới gần lu, duỗi người nhìn vào mặt nước.
Chỉnh một chút bên trái, bên phải tay còn vuốt ve mấy bông hoa nhưng sợ làm hỏng lại nhanh chóng rụt lại.
Nhìn có vẻ rất vui vẻ, còn soi rất lâu nữa.
Vạn Ny Ny quay lại cười thật tươi hướng cậu nói,: "Cám ơn ca ca."
[Mị lực] +1 +1.
Nam Tinh câu lên khoé miệng, nhìn ở sân ngoài vẫn còn văng vẳng tiếng nói to nhỏ: "Đúng rồi, ở đằng trước xả ra chuyện gì vậy?"
Hình như là, ai đang cùng Thẩm tiên nhân cãi nhau sao?
Vạn Ny Ny nghẹo đầu cùng hướng ra sân trước: " Là cha của nhị cẩu tử."
"...Nhị cẩu tử?"
"Anh ta sinh bệnh đó, thật đáng thương.
Mấy nay cha muội đang chữa bệnh cho anh ấy.!"
"Thế sao? Nhưng làm sao mà cãi vã vậy?" Cậu có chút khó hiểu.
Tiểu tiên nữ tuy còn nhỏ nhưng đầu óc rất linh động, cũng rất hiểu biết, hướng cậu vẫy tay,: " Ta nói ngươi một bí mật, đừng nói cho ai nha…" Nam Tinh phối hợp ngồi xổm xuống, kề sát đứa bé.
"Mọi người trong thôn muốn chôn nhị cẩu tử, nhưng cha ta nhất quyết không cho, muốn cứu chữa cho anh ta đó "
"Chôn hắn sao? Tại sao vậy?"
Bé gái méo miệng nói không rõ.
Làm ra bộ dáng bà cụ non chắp tay sau lưng, thở dài: "Nhà nhị cẩu tử rất nhiều đồ chơi, anh ấy cũng rất đáng thương.
Bọn muội cũng không lỡ…"
Nam Tinh suy nghĩ một hồi,: " Có phải do hắn bị bệnh hủi phải không?"
Hình như trong lịch sử thời nhà Tần, có quy định "Mắc bệnh