Ba Lâm và mẹ Lâm là tuấn nam mỹ nữ kết hợp, đặc biệt mẹ Lâm là con lai Trung – Pháp, bề ngoài của Lâm Luật hoàn toàn kế thừa ưu điểm của mẹ, hơn nữa còn là hậu sinh khả úy.
Đối với con gái duy nhất của họ, đương nhiên là vô cùng thương yêu, nhưng mà kể từ sau tai nạn năm năm trước tính tình của Lâm Luật thay đổi rất nhiều, họ còn nghĩ rằng sau khi Lâm Luật bị thương tính cách đã thay đổi. Dù vậy, nhưng vẫn không chút nào ảnh hưởng đến sự thương yêu của họ dành cho Lâm Luật.
Lúc Lâm Luật về nhà ba Lâm đang ở phòng khách xem báo, mẹ Lâm đang ở phòng bếp nấu ăn, nếu như bình thường sau khi Lâm Luật bắt chuyện xong sẽ trực tiếp quay về phòng mình đọc sách, chờ mẹ Lâm gọi ăn cơm thì mới ra ăn. Cho nên lúc Lâm Luật đi vào phòng bếp ba Lâm cùng mẹ Lâm đều có một chút kinh ngạc, con gái nhà họ cho đến bây giờ đều một lòng chỉ đặt vào sách vỡ, không để ý đến chuyện bên ngoài.
"Đã đói bụng rồi sao? Con chờ một chút, mẹ làm xong ngay đây?" Mẹ Lâm nghĩ rằng Lâm Luật đã đói bụng rồi.
"Mẹ, con giúp mẹ làm những món còn lại, mẹ cùng ba ở bên ngoài chờ là được rồi" Lâm Luật tiếp nhận dao trong tay mẹ Lâm đẩy mẹ Lâm ra khỏi phòng bếp.
Mẹ Lâm có chút ngạc nhiên, bà không biết rằng Lâm Luật nhà bà còn biết nấu ăn, mà không phải là người một khi về nhà thì sẽ vào phòng đọc sách. Hôm nay con gái bà lại chủ động đòi nấu ăn, không phải là mặt trời mọc từ hướng tây rồi chứ?
"Con biết làm sao? Hay là để mẹ làm đi, con ra phòng khách chờ là được rồi....." Mẹ Lâm lo lắng đi vào phòng bếp. Thật ra mẹ Lâm nắu ăn cũng rất bình thường, thường ngày nếu Lâm Luật không ở nhà bà sẽ không làm, vì muốn Lâm Luật cảm nhận sự ấm áp của gia đình nên bà mới tự mình xuống bếp.
"Mẹ, còn lại để con làm là được rồi" Giọng điệu của Lâm Luật rất kiên định, sau đó lần nữa đẩy mẹ Lâm ra khỏi phòng bếp.
Mẹ Lâm nhìn thấy Lâm Luật từ bắt đầu hơi có chút không quen sau đó càng lúc càng thành thạo hơn, cắt mỗi miếng củ cải đều đồng đều, mẹ Lâm tự nhận bà nấu ăn nhiều năm cũng làm không được như vậy, nhìn tư thế cùng thần thái của Lâm Luật dĩ nhiên khiến mẹ Lâm có cảm giác con gái bà là một đầu bếp.
Lâm Luật đã từng là người nhân tạo, làm gì cũng đều rất chuẩn xác, nàng dựa theo sách dạy nấu ăn làm được món ăn không khác trong sách chút nào. Lâm Đường đã từng cảm thấy Lâm Luật chỉ thích hợp làm cơm Tây, chuẩn hoá khẩu vị, làm món Trung ăn một hai miếng sẽ cảm thấy đúng là mỹ vị nhưng nếu ăn nhiều sẽ cảm thấy đều là một vị, cũng may Lâm Luật thỉnh thoảng sẽ thay đổi món ăn, khiến Lâm Đường không có gì để bắt bẻ.
Lâm Luật khẽ nhíu mày, nàng cảm thấy thân thể của bản thân hiện tại đối với việc kiểm soát sự sai phạm không bằng trước đây nữa, chỉ hy vọng không kém quá nhiều so với tiêu chuẩn.
Mẹ Lâm yên lặng rời khỏi phòng bếp, bà vẫn luôn cảm thấy trên người con gái dường như có rất nhiều bí mật, lúc nào thì đã thành thạo nấu ăn, dĩ nhiên bà vẫn không biết.
"Tiểu Luật vào phòng bếp làm gì?" Ba Lâm buông tờ báo trong tay, hiếu kỳ hỏi.
"Nấu ăn"
"Nấu ăn? Con bé biết nấu ăn từ lúc nào?" Ba Lâm quả nhiên vô cùng kinh ngạc nhướng mày.
"Tôi cũng không biết, hơn nữa thoạt nhìn tư thế rất giống như đã thành thạo từ rất lâu, đây không phải điều quan trọng, chuyện quan trọng nhất là ông không cảm thấy hôm nay con bé có chút khác thường sao?" Mẹ Lâm hỏi.
"Tôi cũng cảm thấy, hôm nay nhìn con bé mỉm cười, nụ cười đặc biệt ấm áp" Ba Lâm cũng là có cảm giác rất rõ, bình thường Tiểu Luật đối với bọn họ đều cười đạm nhạt mang theo cảm giác có lệ, nhưng hôm nay ông cảm giác trong nụ cười ấy còn có độ ấm.
"Để tôi gọi điện thoại hỏi Trần Hi một chút, rốt cuộc ở trường đã xảy ra chuyện gì, hình như Tiểu Luật không giống như ngày thường" Mẹ Lâm nói là làm ngay, lập tức gọi điện thoại cho Trần Hi.
"Tiểu Hi à, Tiểu Luật ở trường có chỗ nào khác thường không con? Hôm nay con bé trở về còn vào phòng bếp nấu ăn nữa..."