"Cậu định bỏ mặt Chu Thế Vĩ sao?" Phương Vĩ Kỳ biết người đàn ông kia đối với Lâm Cận Nam là tình thế bắt buộc.
"Bọn mình vẫn chưa bắt đầu" Lâm Cận Nam nghe vậy khẽ nhíu mày, bởi vì trước đó Chu Thế Vĩ luôn theo đuổi nàng thật chặt nàng mới nói với Chu Thế Vĩ nếu như đến năm ba mươi tuổi mà nàng vẫn chưa thích ai thì sẽ cân nhắc đến hắn.
"Nhưng hắn không phải đã tuyên bố với người bên ngoài là bạn trai của cậu rồi sao, không phải cậu cũng không phủ nhận à?" Không phủ nhận, trên mức độ nào đó chính là thừa nhận, chí ít có thể là Chu Thế Vĩ cảm thấy như vậy.
"Đó là bởi vì có hắn ngăn cản, mình mới có thể yên tĩnh được một lúc" Người theo đuổi Lâm Cận Nam từ trước không ít, có Chu Thế Vĩ chống đỡ nàng mừng rỡ vì được thanh nhàn.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến, vừa về nhà Lâm Cận Nam liền thấy Chu Thế Vĩ chờ trước cửa.
"Nghe nói hôm nay em trở về, anh đã muốn đến gặp em" Chu Thế Vĩ lộ ra một hàm răng trắng, cười nói với Lâm Cận Nam. Nói thật ra, trong số những người đàn ông thì Chu Thế Vĩ cũng xem như ưu tú, tướng mạo anh tuấn, thân hình cao lớn, có phong độ có năng lực, điển hình của đàn ông vừa đẹp trai lại nhà giàu. Lâm Cận Nam đối với Chu Thế Vĩ chỉ có hảo cảm, nếu không Lâm Cận Nam cũng sẽ không nói câu đó với Chu Thế Vĩ, nhưng chút hảo cảm đó cũng không được xem là thích. Lâm Cận Nam cảm thấy mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này nàng đối với tình yêu vẫn không có bao nhiêu hứng thú, nhưng mà kiếp trước nàng vẫn chưa lập gia đình, sau khi hủy diệt Lâm Luật thì tuổi già của nàng càng cô độc. Kiếp này, Lâm Cận Nam cũng từng nghĩ nếu như thực sự tìm không được người mình thích vậy thì tìm một người đàn ông kết hợp, kết hôn, sinh một đứa con thuộc về mình, cũng thể nghiệm một chút vai trò làm vợ làm mẹ.
Nhưng sau khi gặp lại Lâm Luật thì Lâm Cận Nam một lần nữa xác định lại, trước khi Lâm Luật không tìm được bạn đời nàng nhất định sẽ không kết hôn, ý nghĩa của Chu Thế Vĩ đối với Lâm Cận Nam đại khái so ra kém một ngón tay của Lâm Luật. Mặc kệ là do thiếu nợ Lâm Luật hay là cái gì khác, Lâm Cận Nam đã quyết định đặt Lâm Luật ở vị trí quan trọng hơn cả bản thân, hôm nay tất cả dự định của nàng đều muốn đem Lâm Luật quy nạp vào.
"Ừ" Lâm Cận Nam lạnh nhạt trả lời.
"Không mời anh vào trong ngồi sao? Dù sao anh cũng ở chỗ này chờ em hơn hai tiếng" Chu Thế Vĩ kể khổ, những cô gái bình thường đều tương đối mềm lòng, hắn cảm giác Lâm Cận Nam đối với hắn dường như lại lạnh nhạt hơn rồi.
"Không được, đã trễ thế này thật không tiện, anh cũng nên về nghỉ ngơi sớm một chút đi" Lâm Cận Nam phát hiện bản thân là một người rất lãnh đạm, nàng đã từng là một nhà sinh vật học máu lạnh, nàng có thể đem Lâm Luật sớm chiều ở chung mười năm tiến hành hủy diệt, một người đàn ông chờ nàng hai giờ đồng hồ thực sự không coi là cái gì.
"Uhm, vậy ngày mai anh lại đến" Chu Thế Vĩ tốt là ở chỗ này, tuy rằng trong lòng thất bại nhưng vẫn tiến thóai thích hợp.
"Trên đường cẩn thận một chút" Lâm Cận Nam khách khí nói.
Nhưng nghe vào trong tai Chu Thế Vĩ nghĩ là nàng đang quan tâm hắn.
Hôm sau Lâm Luật rời khỏi trường học sớm hơn, những kiến thức ấy đối với nàng mà nói đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nàng thực sự không muốn đem thời gian lãng phí ở nơi gọi là lớp học, nàng không đợi Lâm Cận Nam tới đón mà liền chạy đến nhà Lâm Cận Nam.
Nàng nhấn chuông cửa nhưng người ra mở cửa không phải Lâm Cận Nam, là một người đàn ông. Lúc Lâm Luật nhìn thấy Chu Thế Vĩ liền không thích hắn, có thể nói nàng không thích bất luận kẻ nào xông vào thế giới của nàng cùng Cận Nam, nàng cảm thấy không ai có thể lý giải ngày tháng gắn bó từng có giữa nàng và mẹ, bất luận là ai.
"Anh là ai? Tại sao ở chỗ này" giọng điệu của Lâm Luật giống như nàng là chủ nhân của căn nhà này.
"Cô lại là ai?" Tuy rằng cô gái trước mặt hắn có dáng vẻ cực kỳ xinh đẹp thậm chí so với Lâm Cận Nam còn đẹp hơn, nhưng Chu Thế Vĩ chính là không thích, ánh mắt của cô gái này rõ ràng là muốn sinh sự, ngay cả giọng điệu cũng lộ ra một cổ địch ý.
Giọng điệu của Chu Thế Vĩ khi hỏi ngược lại Lâm Luật khiến nàng khó chịu,, nàng muốn nói cho Chu Thế Vĩ biết Lâm Cận Nam là mẹ của nàng nhưng lý trí nói cho nàng biết như vậy không hợp lý.
"Anh trả lời câu hỏi của tôi trước đã, anh cùng Cận Nam có quan hệ gì?" Lâm Luật nhíu mày, nàng cũng không phải cái gì cũng không biết, chỉ là không muốn suy nghĩ theo hướng đó mà thôi.
"Tôi là bạn trai của Cận Nam, chờ lúc Cận Nam ba mươi tuổi, chúng tôi sẽ kết hôn" Lúc Chu Thế Vĩ nói đến kết hôn, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc cùng chờ mong.
Biểu cảm của Chu Thế Vĩ đâm bị thương Lâm Luật, Lâm Đường đã nói, kiếp này nàng muốn sống một cuộc sống khác với