Khi những người thuộc thế giới bình yên đang chìm vào giấc mộng đẹp, bên cạnh tồn tại song song cái thế giới đẹp đẽ ấy là cuộc tranh chấp địa bàn đẫm máu, bán mạng vì tham vọng.
Họ thuộc nhóm người sống nhờ vào bóng tối.
Chỉ có trong màn đêm, họ mới dễ dàng quan sát, thâu tóm tất cả mọi thứ.
- Chiếm được cái vịnh này rồi, đại ca tính đặt tên cho nó là gì?
Trên mặt biển gần như là lặng, gồm có một chiếc tàu lớn và sáu chiếc kích thước trung bình bám theo sau.
Thuyền viên tổng cộng trên dưới một trăm người.
Mục đích của bọn chúng là đánh chiếm cho bằng được cái vịnh vô danh này.
Mười năm về trước, hắn ta từng nghe người trong giới ngầm đồn rằng nếu ai tìm thấy và làm chủ được vùng biển lớn này, chắc chắn kẻ đó sẽ trở thành bá chủ thế giới.
Bởi vì, vùng biển nằm ngay vị trí "vàng".
Địa hình của nó quá thuận lợi, có thể tận dụng để xây dựng cảng biển lớn trao đổi buôn bán hay cho các tàu ngầm, tàu chi3n từ quốc gia khác qua lại.
Nếu muốn xây dựng căn cứ quân sự ở đây cũng rất là tuyệt đỉnh.
Địa hình hiểm trở của núi, chiều rộng và độ sâu của biển, được che chắn rất tốt.
Vị trí thuận lợi mà tự nhiên ban tặng cho khiến nó trở thành pháo đài khó tấn công, dễ thủ nếu ai chiếm được mà biết cách tận dụng tài nguyên.
- Tao chưa nghĩ ra.
Tên thủ lĩnh người da đen vừa quan sát qua ống nhòm vừa trả lời.
Khó khăn lắm mới tìm ra vùng biển này, chắc chắn hắn ta sẽ không để lọt vào tay kẻ khác.
Đám thuyền viên của hắn không ngừng háo hức tưởng tượng về ngày tháng tương lai.
Bọn họ có được vùng biển này chẳng khác gì nắm được cả thế giới.
Saint vứt ống nhòm cho thuộc hạ, hắn ta sao đột nhiên cảm thấy mặt biển lặng đến bất thường.
Không lẽ, là do hắn ta nghĩ nhiều.
- Tụi mày có tưởng tượng ra cái cảnh bị sóng thần đánh thịt nát xương tan không?
Saint nghiêm túc hỏi.
- Đại ca, anh đang nói vui thôi đúng không?
Đám thuộc hạ đồng loạt lên tiếng.
Đúng là biển có chút lạ thường, ngay cả một cơn sóng nhỏ cũng không thấy nhấp nhô.
Lời hỏi của Saint khiến bọn họ nhớ đến một câu "Bình yên trước giông bão." Đúng là không thể dễ dàng chiếm được báu vật.
- Vào bờ trước đã.
Đêm nay ngủ lại đất liền.
Saint hắn ta thừa biết, bọn họ đã tới được đây đương nhiên phải bỏ lại mạng không ít thì nhiều.
Dù chiếm được hay không đều phải có xác người chết trôi dạt.
Hắn ta không chắc chắn trên đảo không có người.
Một vùng đất vàng như vậy, các thế lực lớn trên khắp thế giới hẳn cũng biết đến từ lâu mới đúng.
Cũng rất có thể, nó hiện tại đã có chủ.
Từng lớp đêm chồng chéo lên nhau...
Saint ngồi trước ngọn lửa rực cháy, hắn ta không tài nào nhắm mắt được.
Không khí trên đất liền còn bất thường hơn trên biển.
Saint không thể nào đoán ra điều gì sẽ xảy ra.
Rất có thể là khi bọn chúng đang ngủ thì bị đột kích, là bom phát nổ, thậm chí là thú dữ tấn công,...Trông khi đó, đám thuộc hạ có vẻ ngủ rất ngon giấc.
Saint vứt điếu thuốc đứng dậy đi tới đá mạnh vào người vài tên.
- Đại ca, có chuyện gì vậy?
- Tụi mày, theo tao.
- Hả?
Tên kia chưa kịp tỉnh táo thì đã thấy bóng lưng Saint tiến vào sâu đất liền.
Thấy vậy, hắn ta và mấy người khác vội vàng đuổi theo.
Những người còn lại vẫn đang tiếp tục ngủ mà không hay biết rằng nguy hiểm đang rình