"Ting!"
Cửa thang máy vừa mở, Tam Chủ sắc mặt đầy sát khí bước ra.
Tay hắn siết chặt điện thoại, đồng tử chuyển động liên tục tìm kiếm bóng dáng Viên Ý.
Big Push là một khu ăn chơi nguy hiểm, nơi tụ tập đủ loại người.
Một mình cô gái nhỏ ngây thơ đến đây lỡ may gặp phải chuyện gì không hay thì sao? Cái suy nghĩ không thừa này luôn xuất hiện trong đầu Tam Chủ khiến hắn càng lúc càng trở nên khẩn trương tìm kiếm Viên Ý.
Hoắc Dạ theo sau lưng không biết chuyện gì đang xảy ra, anh ta chỉ cảm thấy vừa rồi ở trong thang máy phổi của mình hít toàn khí lạnh từ hắn.
- Tìm Viên Ý ngay.
Tam Chủ gầm lớn.
Sắc mặt hắn cực kỳ âm u như có màn sương bao phủ, ánh mắt vì sự xuất hiện của Viên Ý ở Big Push càng trở nên âm trầm, tựa như ánh mắt loài thú ăn thịt.
Hoắc Dạ giật mình, vài giây sau mới phản ứng lại ngay lập tức nhận lệnh chia người ra đi tìm Viên Ý.
Con bé đến Big Push sao? Mẹ kiếp, một mình Viên Ý tự tìm tới tận đây? Rốt cuộc Hoắc Dạ cũng hiểu, nguyên nhân Tam Chủ đột nhiên biến hóa nặng nề như vậy.
Tam Chủ tay cầm điện thoại gọi lại cho cô gái nhỏ, nhưng Viên Ý không nghe máy.
Chiếc điện thoại vô dụng như muốn vỡ nát trong tay hắn.
Hơi thở nguy hiểm trên người hắn tỏa ra ngưng tụ thành đám mây đen u ám, cuồn cuộn vọt tới, trấn áp lòng người.
Phòng vệ sinh nam, tiếng xả nước vừa tắt thì truyền tới tai Tan là một giọng nói vô cùng trong trẻo.
Anh ta chắc chắn đây là phòng vệ sinh nam, không thể vào nhầm được nhưng cũng dám chắc âm thanh mình nghe thấy là giọng con gái, thậm chí tuổi tác còn khá nhỏ.
Big Push là thiên đường ăn chơi khét tiếng không thể bỏ qua? Ừ thì không những đúng mà còn rất đúng.
Nhưng với Tan thì không, anh ta cứ nghĩ đến cái tên đó lại thấy đau đầu.
Nhất là khu tầng bar, những ánh đèn mờ càng chuyển động khiến người ta chóng mặt.
Mùi son phấn nồng nặc của những người phụ nữ trộn lẫn mùi cơ thể đàn ông, ngửi mà buồn nôn.
Đáng sợ nhất, là khi Tan xuất hiện ở khu tầng bar để nắm đầu tên Vang Lệ, những ả đàn bà ăn mặc lẳng lơ kia như lên cơn bổ nhào đến anh ta, sờ mó khắp người.
Tan thầm nghĩ, có lẽ cuộc sống ở địa ngục còn thoải mái hơn ở đây.
- Tam, trốn trong đó sao?
Viên Ý đứng trước ngay cửa phòng lên tiếng.
Giọng nói chẳng khác gì vợ đang bắt gian chồng ăn vụng vậy.
Cô gái nhỏ nét mặt tức giận mặc một chiếc áo khoác lông trắng dài, đôi chân mang ủng màu hồng.
Trên đầu đội mũ len, mái tóc dài được thắt bím hai bên.
Tan đang ở bên trong đang kéo khóa [email protected]:...
Tam?
Anh ta tên là Tan cơ mà.
"Khiếp! Không lẽ, một trong số đám đàn bà đói khát thịt đàn ông kia đã tra ra được tên tuổi của mình? Tam và Tan dễ đọc nhầm lắm sao hả? Đàn bà ở đây, được thông qua tuyển chọn đặc biệt đúng không? Phải chăng là..."
Tan bị tiếng động mạnh bên ngoài làm cho khiếp sợ, lui về phía sau vài bước.
Có trời mới biết, đời anh ta sợ nhất là mùi cơ thể đàn bà.
- Tam đáng chết! Còn không chịu trả lời!
Viên Ý kiếm đâu ra cây lau sàn liên tục dùng lực đập lên thành cửa.
- Đồ đàn ông không chung thủy.
Chết đi!
Tan trán đã lấm tấm mồ hôi:???
"Chắc luôn rồi, là giọng non nớt của một thiếu nữ mới lớn chứ không phải đàn bà."
- Người ta chỉ mới mười hai tuổi, còn sáu năm nữa thôi mà cũng không chờ được liền đi tìm người phụ nữ bên ngoài yêu đương.
- Thích ngực to mông tròn lắm à? Viên Ý tương lai cũng sẽ có.
Tam phải chờ chứ.
- Người phụ nữ ở trường đua ngựa đẹp hơn Viên Ý sao? Rõ ràng mắt của Tam mù rồi mới thấy cô ta đẹp đấy.
Thứ mê gái! Nên thiến!
Cánh cửa đáng thương không ngừng hứng chịu sát thương về thể xác.
Tan đứng bên trong đầu óc đang cố tiêu hóa những lời kia.
Cái quái gì vậy? Tan ngoáy ngoáy lỗ tai.
Thì ra không phải đang mắng anh ta, mà là đang chửi