Bấy giờ Dương Diên Chiêu bảo Mạnh Lương trở về trại, góp nhóm quân sĩ để kéo đến giải vây. Còn viên ngoại họ Trần ra nhà sau bảo con gái đến ra mắt Dương Diên Chiêu tạ ơn. Tiêu Táng cởi áo trả lại cho nàng dâu, và thấy nàng ấy tướng mạo đoan trang, hình dung yểu điệu, sắc đẹp phi thường, liền cười nói:
- Thật rủi cho Mạnh huynh quá! Nếu thầy trò ta tới chậm một chút thì Mạnh huynh đã hưởng được phước rồi. Mạnh Lương mắc cỡ nạt lớn:
- Thằng quỷ? Mày dám đùa cợt với ta như vậy sao?
Nàng Bá Hoa là con gái của viên ngoại, lạy tạ ơn xong, trở vào phòng, còn Trần viên ngoại làm tiệc đãi mọi người ăn uống rất vui vẻ.
Hôm sau, mọi người đều lên đường thẳng đến Thái Hành sơn. Nhạc Thắng hay tin liền dẫn binh kỵ ra nghênh tiếp. Trà nước xong, Nhạc Thắng thưa:
- Bọn tôi nghe thượng quan mắc tội, nên phân nhau trở về nơi cũ làm ăn, nay đã được gặp nhau, thật là may lắm. Dương Diên Chiêu nói:
- Nay chúa thượng bị vây ở Ngụy Châu, chúng ta phải kiểm điểm binh mã đi cứu giá. Nhạc Thắng nói:
- Triều đình dùng lũ nịnh thần, mưu hãm hại chúng ta, nay may trời đất phò hộ, chúng ta còn sống và được gặp nhau vậy thì cứ ở lại đây, làm ăn theo nghề cũ chẳng vui hơn sao, lại xen vào việc triều đình chi ệt? Dương Diên Chiêu nói:
- Biết vậy, nhưng nếu chúng ta ở đây chiếm cứ một phương, mang danh ăn cướp, để tiếng nhơ muôn đời, thì lại tốt gì?
Nhạc Thắng ngẫm nghĩ rồi không nói nữa.
Hôm sau, ai nấy đều thu xếp binh mã, cùng nhau ra đi. Chẳng mấy bữa, Sài Cảm, Trần Lâm cũng dẫn binh đến. Những thủ hạ như: Nhạc Thắng, Mạnh Lương, Tiêu Táng, Trần Lâm, Sài Cảm, Lưu Siêu, Trương Cái... đều là những viên dũng tướng, còn binh ròng cộng lại hơn tám muôn. Dương Diên Chiêu nói:
- Như vậy là đủ phá giặc rồi.
Liền sai người về Biện Kinh báo cho Bát vương hay, hẹn ngày Tống binh. Khi kéo đến Đăng Châu, thì Bát vương cũng dẫn bốn muôn binh tới đó xem thấy Dương Diên Chiêu hùng mạnh thì rất vui mừng. Dương Diên Chiêu nói với Bát vương:
- Chuyến này không những cứu giá mà còn bình định U Châu cho xong.
Bát vương khen phải, dồn binh nghỉ lại một đêm. Hôm sau, Dương Diên Chiêu gọi Nhạc Thắng đến, nói:
- Chúa thượng bị vây đã lâu, ngươi làm tiên phong, phải đánh một trận cho Phiên binh vỡ mật.
Nhạc Thắng lãnh mạng dẫn binh đi. Dương Diên Chiêu lại kêu Mạnh Lương và Tiêu Táng nói:
- Hai người phải dẫn các bộ tướng quân làm hai đạo đánh vào trung quân. Còn ta sẽ dẫn đạo binh tiếp cứu.
Dương Diên Chiêu phân binh xong cùng Bát vương kéo binh ra Lúc này Nhạc Thắng dẫn binh đi trước, thấy xa xa cát bụi bay mù trời, Nhạc Thắng liền vung đao lướt tới thấy một tướng Phiên đang giải một tù xa đi rất nhanh. Nhạc Thắng xem lại thì người trong tù xa là Hô Diên Táng liền vội vã đánh đuổi quân Phiên, rồi mở tù xa thả Hô Diên Táng ra. Hô Diên Táng mừng rỡ vội đến ra mắt Bát vương và Dương Diên Chiêu tạ ơn. Dương Diên Chiêu mừng rỡ rồi cùng nhau lo việc tấn binh. Bấy giờ tướng Phiên là Lưu Hà chạy về báo với Tiêu Thiên Tả:
- Nay binh Tống đến cứu đã đoạt mất Hô Diên Táng rồi.
Tiêu Thiên Tả thất kinh, liền sai quân đi thám thính, người ấy trở về báo:
- Đây là binh của Dương Diên