Lão trung niên nói đoạn, Hàn Tư Không cảm nhận được ai đó chạm vào lưng mình.
Bàn tay của lão trung niên kia vỗ vỗ trên vai cậu, cứ như thể lão di chuyển vượt qua cả thời gian vậy.
Hoàn toàn không có một chút cảm giác gì khi bị lão tiếp cận, cả khả năng phản xạ khủng khiếp của Hàn Tư Không cũng hoàn toàn vô dụng.
“Đúng vậy, là do Ma tâm của ta.”
Hàn Tư Không chậm rãi trả lời, cậu tuy rằng rất cảnh giác nhưng đồng thời cũng hoàn toàn thoải mái hơn hẳn khi nhìn thấy nơi phía sau mái tóc đen của lão trung niên kia là một đôi tai dài, hoàn toàn giống hệt Tử Nghiên.
Người này chắc chắn có mối quan hệ rất mật thiết với Tử Nghiên, có khi lão cũng đến từ cái nơi gọi là Eilrine đó.
“Trái lại rất thật thà nha.”
Giọng nói có chút thưởng thức dành cho Hàn Tư Không, cậu không cảm nhận được địch ý từ lão nên tâm tình cũng đã thả lỏng đi một chút.
Dù sao thì nếu muốn giết cậu, lão ta đã có thể giết hàng trăm nghìn lần rồi.
“T-Thầy...!tại sao...!lại ở đây?”
Tử Nghiên lần đầu cất giọng kể từ khi lão trung niên xuất hiện, gương mặt nàng hiện tại đã mang nét đau khổ rất khó coi.
“Truy Hồn Kiếm, và cũng vì con.
Ta tin con có thể làm nên kỳ tích.”
Lão nói, ánh mắt có chút vui vẻ nhìn nàng.
“Đừng xin lỗi, ta không muốn nghe.
Hãy nói về người bạn mới này đi.
Giới thiệu cho ta một chút, đây có phải là bạn trai mới của con không?”
Nhìn thấy Tử Nghiên dường như muốn nói gì đó, lão xua tay và nói nhanh.
Tử Nghiên có chút thở dài, nàng nhìn Hàn Tư Không và gật đầu.
“Đây là thầy của ta, Nhất Thượng Long - Genju, thủ lĩnh của Thượng Long Đoàn thời điểm hiện tại.
Đến từ Eilrine.”
Hàn Tư Không gật đầu và giơ tay trái về trước.
“Chào ngài, ta là Hirio, nhân loại đến từ Serbia.”
Dù sao thì danh xưng của Genju cũng không chung dạng với những người đến từ Miqdeni, Hàn Tư Không cũng nên lấy tên thật để dễ dàng xưng hô thì hơn.
“Ngươi là một chiến binh, nhỉ?”
“Nhưng cũng khá đáng tiếc, chuyện gì đã xảy ra?”
Genju bắt lấy bàn tay Hàn Tư Không và gật đầu, lão hướng mắt nhìn về phía trống vắng tay phải của cậu.
“Học phí cho bài học của ta, ngài có thể coi là như vậy.”
Hàn Tư Không xoa xoa phần vai trống trải, cậu mỉm cười đối đáp.
“Nơi đây là Nhân giới sao, đã quá lâu kể từ lần cuối ta đến đây.”
Genju có chút thư thái nhìn quang cảnh đổ nát xung quanh, ông ngước mắt nhìn lên bầu trời và nhắm nhẹ đôi mắt lại.
Tử Nghiên bỗng bước chân lên trước, đưa cả thân mình sáp lại gần Hàn Tư Không.
Nàng vươn tay nắm lấy tà áo cậu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Genju.
“Chuyện gì sao?”
Hàn Tư Không hỏi, hành động của Tử Nghiên kỳ thực rất kỳ lạ, nàng đang tỏ ra e ngại thầy mình sao?
“Ta chỉ lo sợ, đây là người kia cải trang.”
“Người kia cải trang?”
Ánh mắt của Hàn Tư Không cũng vô định nhìn vào Genju, ông bỗng mỉm cười nhẹ, đôi mắt vẫn hoàn toàn nhắm chặt nhưng khuôn miệng lại bắt đầu chuyển động.
“Không có đâu, con nhóc Angell đang bận một chút việc riêng của Thượng Long Đoàn.
Ít nhất vài năm thì nhóc đó sẽ không thể tìm đến con đâu.”
“Angell? Là người quen khác sao?”
Tử Nghiên thả lỏng bản thân một chút, nàng dường như đối với người tên Angell này có rất nhiều hiềm khích.
“Rất quen là đằng khác, nàng ta cũng là một trong các Thượng Long