Ngự Thiên Dung vẫn như trước thực ôn nhu nhìn nàng, “Hinh Dư cô nương, ta biết ngươi nóng vội, nhưng bằng nhãn lực của ngươi, cũng nên nhìn ra con người của ta không thích người khác đem lời ta nói thành gió thoảng bên tai nha!”
Tuy rằng nàng cười thực ôn nhu, Hinh Dư lại cảm giác thân thể như bị cơn gió lạnh đâm xuyên người, khiến lưng nàng bỗng dưng lạnh toát.
Ngay tại nàng còn đang nháy mắt, thân thể bị một ngón tay đánh vào, nàng bị điểm huyệt!
Ngự Thiên Dung vừa lòng nhìn Tịch Băng Toàn, không tệ, như vậy mới tốt, buổi sáng bị đám người áo đỏ làm cho túng quẫn thành như vậy, nay rốt cục có thể báo thù! Hừ, buổi sáng còn ra vẻ kiêu ngạo trước mặt nàng, cứ kiêu ngạo đi, phong thuỷ thay phiên luân chuyển a!
Mặt tươi cười nhìn Tần Khiếu còn đang bị Phượng Hoa tập kích, Ngự Thiên Dung tâm tình tốt lắm, cực kì tốt, nhất là nhìn hắn muốn buông tay ôm chăn lại ngượng ngùng, biểu tình buồn bực kia thật đúng là rất đáng yêu nha!
“Phu nhân, không ngờ chỉ một khoảng thời gian không gặp, ngươi cư nhiên trở nên tiểu nhân như vậy!” Tần Khiếu nhìn Ngự Thiên Dung đắc ý đứng một bên, rất không phục nói.
Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Ta nhớ rõ ngay sáng hôm nay, người nào đó còn tự đắc chỉ huy thuộc hạ vây công ta! A, đúng rồi, ngươi không phải còn nói cuối cùng sẽ đưa ta ra đi, còn nói sẽ khiến ta thoải mái mà đi đó sao?”
Ách —— Mấy câu còn định nòi nữa bị nghẹn lại trong cổ họng Tần Khiếu, lúc sáng hắn làm sao nghĩ đến bọn họ sẽ thất thủ chứ? Nếu không phải vì cái kẻ đeo mặt nạ kia, bọn họ nhất định sẽ không thất thủ, đáng giận!
“Ha ha, Tần công tử a, con người của ta đó nha, rất đơn giản, ân oán rõ ràng, nếu ngươi đã muốn lấy mạng của ta, ta cũng chỉ có thể hồi báo đồng dạng như vậy, về phần chủ tử của ngươi, ta tin tưởng không cần đi tìm hắn, chỉ cần giết hết thủ hạ của hắn, hắn tự nhiên sẽ chủ động hiện thân.”
Giết sạch? Tần Khiếu lãnh cười rộ lên, “Phu nhân, ngươi thật quá tự đại, ta chỉ là vì khinh địch nên mới bị như vậy, ngươi cho là chỉ bằng các ngươi có thể đối phó chúng ta —— tất cả chúng ta sao?”
Ngự Thiên Dung lắc đầu, “Cũng không biết nữa, phải chờ đến cuối cùng mới biết được kết cục.”
“Phu nhân, người này rốt cuộc có giết hay không?” Phượng Hoa bỗng nhiên bực bội hỏi một câu, nguyên nhân cũng không có gì, chỉ là hắn không kiên nhẫn, phải đánh nhau với một kẻ bị bó tay bó chân thực không có hứng thú.
Ngự Thiên Dung bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái, “Giữ đi! Còn có một thứ có thể sử dụng!”
Phượng Hoa nghe vậy, nhìn Ngự Thiên Dung một cái, cười hắc hắc, “Đã hiểu!” Dứt lời liền gia tăng thế công, tìm kiếm cơ hội điểm huyệt Tần Khiếu.
Ý của phu nhân a, người khác nghe không hiểu, chứ hắn thì rõ mồn một, nhất là chuyện sử dụng một thứ gì đó, hắn so với phu nhân còn cảm thấy hứng thú.
Thi triển không ra quyền cước, võ công của Tần Khiếu suy giảm mạnh, rất nhanh bị Phượng Hoa điểm huyệt.
Ngay lúc hắn còn chưa kịp đề phòng, Phượng Hoa đã nhanh nhẹn nhét một viên thuốc cho hắn nuốt vào, “Ngươi cho ta ăn cái gì?”
Phượng Hoa cười hắc