Đêm nay, lúc thượng dược, Ngự Thiên Dung không chịu nhận Tịch Băng Toàn thân cận.
Nàng muốn tự bản thân cảm nhận cơn đau đến tận tim từ mười ngón tay kia, đau càng sâu, động lực cho nàng báo thù cũng càng lớn! Rốt cục đã biết cừu nhân của mình là ai, nửa năm, người biết chuyện cũ của nàng chính là Duệ Nhi, nhưng Duệ Nhi lại cái gì cũng không chịu nói, còn muốn nàng không cần tái truy cứu chuyện quá khứ.
Buồn cười, có cừu không báo phi nữ tử! Nàng Ngự Thiên Dung cho tới bây giờ vốn không có thói quen ăn mệt, tuy rằng hộ quốc tướng quân kia nhằm vào không phải nàng, mà là bản tôn thân thể.
Nhưng là, hắn không nên hạ độc thủ phế đi hai tay này, làm hại nàng xuyên không đến sau, tay đến nửa năm vẫn không thể động, Tịch Băng Toàn nói còn phải chờ một tháng nữa đâu!
Hừ!
“Phu nhân, ngươi tội gì tra tấn chính mình như vậy, chẳng lẽ là hôm nay giận ta, cho nên hiện tại không cho ta thân cận ngươi giảm bớt chút đau đớn?” Tịch Băng Toàn nhìn Ngự Thiên Dung đầm đìa mồ hôi, trong lòng dâng lên một chút thương tiếc, nữ tử quật cường như thế, khả thật đúng là làm cho người ta đau đầu a!
Ngự Thiên Dung cắn răng, đau đến khuôn mặt vặn vẹo, cũng không khẳng cúi đầu: “Ta chỉ là phải nhớ kỹ thống khổ này, sau đó… Một ngày nào đó, ta muốn phản kích trở về!”
Kia thật sâu hận ý, Tịch Băng Toàn tay vốn đang vươn ra, không khỏi cương ở giữa không trung: nguyên lai nàng là phải nhớ kỹ cơn đau này, làm cho chính mình đi báo thù.
Trong lòng có chút không thoải mái, hắn thấp giọng hỏi: “Phu nhân cứ như vậy im lặng sống không phải tốt sao?”
Ngự Thiên Dung bị mười ngón thống khổ tra tấn đến không còn khí lực nói, chính là hết sức ép chính mình nhịn xuống, không cần trên mặt đất lăn lộn…
Không biết qua bao lâu, Ngự Thiên Dung cảm thấy toàn thân thoát lực, thống khổ rốt cục trôi qua, nàng mới chậm rãi đứng lên, Tịch Băng Toàn vội vàng giúp đỡ nàng nằm xuống: “Phu nhân —— ta giúp ngươi thêm chút thuốc giảm đau đi!”
“Không cần.” Ngự Thiên Dung thật sâu hít khí: “Nếu hắn không phế tay của ta, như vậy, ta sẽ rất thích ý cùng hắn nước giếng không phạm nước sông, ai đi đường người đó, bất quá, hắn dám phế bàn tay tối quý giá của ta, như vậy nên bị tương ứng hồi báo!”
“Tay phu nhân vì sao là tối quý giá, sinh mệnh không phải mới là quan trọng nhất sao?”
Ngự Thiên Dung nhìn hắn một cái, “Về sau có cơ hội, ngươi sẽ minh bạch.”
Tịch Băng Toàn cũng không miễn cưỡng, “Kia, ta trước đi xuống.”
“Ân, cám ơn ngươi, đây là lần thượng dược cuối cùng đúng không?”
“Đúng vậy, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, phu nhân về sau sẽ không cần chịu loại thống khổ này nữa, nhanh thì nửa tháng, chậm thì một tháng, ngón tay phu nhân có thể trở lại như trước.” Đương nhiên, chuyện ngoài ý muốn không thể cam đoan, chính là, câu nói kế tiếp, Tịch Băng Toàn không nói ra miệng.
Ngự Thiên Dung vui sướng nhìn thoáng qua hai tay quấn băng gạc: “Ta tin ngươi, cám ơn.”
“Đúng rồi,