Hạ Duyệt đang muốn mở miệng kể chuyện xưa thì ngoài cửa liền truyền đến giọng nói, “Đừng kể chuyện của ta.”
Ngự Thiên Dung và Hạ Duyệt đồng thời nhìn về phía cửa, phát hiện Phượng Hoa sắc mặt không tốt lắm đứng ở cửa nhìn bọn họ chằm chằm, giống như hai người bọn họ đang lén lút nói xấu hắn.
Hạ Duyệt cười gượng, “Phượng Hoa, ngươi đã đến rồi.”
Liếc xéo một cái, Phượng Hoa tức giận nói: “Ta không đến ngươi cũng thích bát quái a!” Dứt lời lại nhìn Ngự Thiên Dung, vẻ mặt tính kế nói: “Phu nhân, nếu ngươi thật muốn nghe chuyện cũ của chúng ta, như vậy phải trả giá ngang nhau mới được!”
A? Bí mật như vậy?
“Tỷ như nói, phu nhân phải kể chuyện quá khứ của mình trước.”
Ôi chao?
“Ừm, nếu không chúng ta nhường một bước, trước kể một chút chuyện cũ của Hạ Duyệt, sau đó phu nhân ngươi kể chuyện của chính mình, cuối cùng kể chuyện của chúng ta, thế nào?”
Ha ha, ha ha… Tên này ghê hớm thật, nghe ra rất có ưu đãi nha! Ngự Thiên Dung cười gượng, không biết nên trả lời hắn thế nào.
Chuyện cũ, nếu là của bản tôn, nàng không biết; nếu kể chuyện của mình, nói ra lại sợ bọn họ không tin mình, càng lo lắng bọn họ xem mình là quái vật!
Hạ Duyệt thấy Ngự Thiên Dung khó xử, hoà giải nói: “Nếu không, Phượng Hoa liền miễn, phu nhân tự mình nghĩ biện pháp làm cho hắn mở miệng, về phần ba người chúng ta, ta chủ động kể cho phu nhân!”
Phượng Hoa lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn Hạ Duyệt một cái, trách hắn làm hỏng chuyện tốt của mình, Ngự Thiên Dung vội vàng gật đầu, “Ừ, tốt, Phượng Hoa không thích thì thôi, ta cũng không thể miễn cưỡng người khác làm việc.” Ý tứ là, Phượng Hoa, tên ranh này này cũng chớ miễn cưỡng ta.
… Nhưng là, khi Ngự Thiên Dung nghe xong bản tóm tắt của Hạ Duyệt xong, liền trợn tròn mắt, bởi vì cái mà Hạ Duyệt gọi là chuyện cũ là những lần bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ giết người… Một chút tin tức cá nhân cũng không có lộ ra.
Nàng trừng hắn, hắn còn vô tội nhún nhún vai, “Phu nhân, chuyện trước kia của chúng ta chính là thực nhiệm nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ a! Còn nếu là chuyện cũ hơn nữa thì là lúc mấy người chúng ta còn nhận huấn luyện, những ngày này vừa buồn tẻ lại vô vị, phu nhân muốn nghe sao?”
Ngự Thiên Dung bất đắc dĩ phất phất tay, “Coi như hết!” Quả thực là lãng phí biểu tình, kể chuyện kiểu gì một chút cũng không có giá trị, không có dinh dưỡng.
Phượng Hoa mỉm cười nhìn Ngự Thiên Dung, “Phu nhân, so sánh với chuyện của Hạ Duyệt, ta cảm thấy chuyện của ta có vẻ phấn khích hơn , ngươi muốn nghe sao?”
Hứ, muốn trao đổi chứ gì, Ngự Thiên Dung bĩu môi, “Không cần, mấy chuyện đại đồng tiểu dị đó, ta không có hứng thú.”
“Vậy thì thôi.” Phượng Hoa nhàn nhã ngồi xuống, “Phu nhân, những chuyện ta kính nhờ ngươi làm, phải làm nhanh một chút đi a!”
Ách, có kiểu hối thúc người khác như vậy sao? Nàng mới tỉnh không lâu đâu, còn chưa xuống giường được đó nha! Hơn nữa, nàng không phải đã cho Triển Cảnh đi mời Vô Thần Bà Bà đến một chuyến đó thôi.
Người còn chưa mời đến đâu, hắn còn lại đây thúc giục!
Hạ Duyệt cũng không tưởng ở lại nơi này chơi đoán chữ, tùy tiện tìm một