“Vi thần tham kiến Hoàng Thượng, bái kiến Liên Phi nương nương.” Bùi Nhược Thần không kiêu ngạo không siểm nịnh hành lễ, Ngự Thiên Dung bước tới cũng chiếu theo bộ dáng hành lễ làm một cái.
Long Tường Vân vội vàng phất tay, “Miễn lễ, miễn lễ! Đều ngồi đi, nếu tính ra, mấy người chúng ta đều là thân thích cả!”
Liên Phi điềm điềm cười, “Đúng vậy, trước đây chúng ta còn cùng chơi với nhau a! Ai, thời gian trôi mau, chỉ chớp mắt liền mười mấy năm trôi qua.
Muội muội, đã lâu không gặp!”
Ngự Thiên Dung giương mắt nhìn lên, bắt gặp một đôi mắt xinh đẹp, còn có một khuôn mặt diễm lệ, đây là Ngự Liên, người duy nhất trong Ngự gia không bị liên lụy đó sao?
“Thiên Dung —— “
Ngự Liên không ngờ Bùi Nhược Thần sẽ đến cùng với Ngự Thiên Dung, ánh mắt đảo qua Bùi Nhược Thần có chút tò mò, bất quá Bùi Nhược Thần không đáp lại nàng, chính là tao nhã ngồi xuống.
Ngự Thiên Dung thực tự giác ngồi vào bên cạnh hắn, hắc hắc, ở trong này cứ lựa chọn hắn làm hậu thuẫn đi!
Thấy hành động của nàng, sắc mặt Nam Cung Tẫn hơi trầm xuống, ánh mắt bắn ra một tia ánh sáng lạnh thẳng thấu Ngự Thiên Dung, Ngự Thiên Dung làm như không thấy, chuyên tâm uống trà ăn bánh.
Long Tường Vân ha ha cười, nhìn Ngự Thiên Dung nói: “Thiên Dung muội muội sao hôm nay lại câu thúc như vậy, hôm nay chúng ta gạt thân phận qua một bên, ta chỉ là tỷ phu của ngươi, Nam Cung và Nhược Thần là huynh đệ của chúng ta, mọi người lâu lâu mới tụ hợp một hồi, phải vui vẻ, vui vẻ!”
Ha ha, Ngự Thiên Dung khẽ cười cười, nhìn Long Tường Vân một cái, “Thật ngại quá, nếu ta không có nhớ lầm, hình như ta đã bị Ngự gia xoá tên, cho nên, ta không dám trèo cao Hoàng Thượng và quý phi nương nương.”
“Muội muội là đang trách phụ thân lúc trước nhẫn tâm đuổi ngươi khỏi gia môn sao?” Liên Phi ôn nhu nhìn nàng hỏi.
Ngự Thiên Dung khoát tay, tỏ rõ lập trường, “Không có, ta chỉ là ăn ngay nói thật.”
“Muội muội, phụ thân lúc trước cũng là bị bách bất đắc dĩ, vì bảo trụ Ngự gia mới nhịn đau đem ngươi… Hơn nữa, lúc ấy chúng ta không biết ngươi là bị tiện —— nữ nhân kia hãm hại, nếu biết, chúng ta chắc chắn sẽ đòi lại công đạo cho ngươi, quyết sẽ không để ngươi vô duyên vô cớ chịu nhiều đau khổ như vậy.” Ngự Liên vẻ mặt đau lòng nhìn Ngự Thiên Dung, tựa hồ thật sự rất áy náy đã làm bị thương muội muội của mình.
Ngự Thiên Dung đạm mạc lắc đầu, nàng đối với Ngự Liên thật không có tình cảm tỷ muội gì, cũng không cảm nhận được tình tỷ muội từ phía Ngự Liên, “Quý phi nương nương không cần để ý, dù sao những ân ân oán oán đã qua, ta đều đã quên không còn một mảnh.”
“Muội muội —— “
“Quý phi nương nương, đừng gọi như vậy, ta không đảm nổi.
Thật tình, nay ta chỉ là một dân nữ thường thường phàm phàm, cũng rất thỏa mãn cuộc sống bình yên hiện tại, càng hy vọng cuộc sống tự do tiếp tục kéo dài, thẳng đến khi ta chết đi!”
Ánh mắt Ngự Liên như bị kiềm hãm, nàng nhớ Ngự Thiên Dung trước kia căn bản không dám ăn nói với mình như vậy, ở trước mặt mình, nàng không phải trầm mặc thì chính là cẩn thận phụ họa, làm sao dám lớn