Sau khi rời đi Bùi gia, Ngự Thiên Dung đến Thục Nữ Phường, đã lâu không đến thăm cửa hàng nhà mình.
Chưởng quầy vừa thấy nàng liền vội vàng chào đón, “Phu nhân, sao ngài hôm nay rảnh rỗi đến đây?”
“Ha ha, không phải không rảnh, chỉ là cảm thấy cửa hàng của ta có các ngươi trông nom thì sẽ không gặp chuyện gì không may, thế nên ta yên tâm, chỉ ngồi nhàn hạ ở nhà.”
Chưởng quầy nghe vậy, trong lòng cảm động vô cùng, vẻ mặt chân thành trả lời: “Cám ơn phu nhân tín nhiệm.
Phu nhân xin yên tâm, chúng ta nhất định làm việc thật tốt.”
“Ừm, ta tin tưởng, về sau cũng phải tiếp tục vất vả các ngươi.”
“Vâng, phu nhân.”
Ngự Thiên Dung nhìn xem khách khứa lui tới, trong lòng cũng vui vẻ, rất có cảm giác thành tựu a, đây là thương hiệu do chính nàng tạo ra a, tuy rằng là Thục Nữ Phường trộm bản quyền từ hiện đại, hắc hắc!
“A, đúng rồi, nửa năm gần đây, lợi nhuận cửa hàng thế nào?”
“Nhờ phúc của phu nhân, càng ngày càng tốt.” Chưởng quầy nhắc đến lợi nhuận liền mặt mày cũng như nở hoa, giống như đây chính là cửa hàng của hắn.
Ngự Thiên Dung khẽ mỉm cười, “Vậy là tốt rồi, nếu lợi nhuận đều gia tăng, ta thấy, đây là thời điểm nên thưởng cho mọi người.
Chưởng quầy, từ tháng này trở đi, ngươi cho mỗi nhân viên trong cửa hàng thêm một lượng bạc tiền lương đi.”
“Phu nhân, một lần liền tăng thêm một lượng có phải là nhiều lắm không?” Chưởng quầy có chút do dự, một lượng bạc là đủ cho một nhà năm người chi tiêu trong nửa tháng.
Lúc đầu, phu nhân ra tiền lương đã là một lượng rưỡi, sau lại tăng thêm nửa lượng.
Hai lượng bạc một tháng đã là thù lao rất cao, ở trong thành vốn không có bao nhiêu hạ nhân có thể làm một tháng kiếm được hai lượng bạc tiền—— ừm, phu nhân gọi cái này là tiền lương!
“Không sao, xem như là ta hồi báo cho vất vả của mọi người đi! Ngươi nói với mọi người, sinh ý của cửa hàng càng tốt, tiền lương của bọn họ cũng sẽ càng nhiều, cứ làm cho tốt, tương lai sẽ càng nhiều!”
“Vâng, phu nhân, ta nhớ kỹ.”
Ngự Thiên Dung liếc nhìn chưởng quầy một cái, hì hì cười, “Chưởng quầy, về phần ngươi thôi, tăng thêm năm lượng đi!”
Chưởng quầy vui vẻ, gật đầu cảm ơn: “Cám ơn phu nhân.”
Ngự Thiên Dung lấy ra sợi chỉ nọ trong ống tay áo, “Chưởng quầy, ngươi có nhìn ra được đây là sợi của loại vải dệt nào không?”
Chưởng quầy nhận lấy, cẩn thận nhìn, hồi lâu sau trả lời: “Phu nhân, đây là loại sợi của loại vải quần áo bình thường, bất quá, tính chất cũng không kém, nếu ấn cấp bậc, hẳn là quần áo của đại nha hoàn trong những nhà giàu có thường mặc.”
“Nga? Kia có thể cho ta xem loại vải này không?”
Chưởng quầy đi ra mặt tiền cửa hàng tìm kiếm một chút, rồi cầm một khối vải quay lại.
Ngự Thiên Dung cầm trên tay đánh giá, đúng chỉ là loại vải may mặc bình thường, bất quá cũng không tính quá kém.
“Phu nhân?” Hạ Duyệt nhìn khối vải trên tay Ngự Thiên Dung, nghi hoặc nói: “Nếu là thần trộm, hẳn là sẽ không ăn mặc keo kiệt như vậy, theo ta hiểu biết, thần trộm đối với việc ăn ở mặc của mình so với