Thanh Quốc, kinh thành.
.
Bùi Nhược Thần đưa tay lấy cuộn giấy nhỏ trên chân bồ câu đưa thư, mở ra xem, sắc mặt khẽ trầm xuống.
Phượng Hoa xem hắn vậy, hỏi, “Thế nào, bên chỗ ngươi đã xảy ra chuyện?”
“Không có gì, chỉ là phu nhân nhà ngươi phải đau lòng!”
Phượng Hoa ngẩn ra, “Có ý gì?”
“Tranh… Bị trộm!”
A! Phượng Hoa ngây ngốc, bị trộm? Sao lại thế? “Ngươi nói giỡn?”
Bùi Nhược Thần đưa giấy viết thư cho hắn xem, Phượng Hoa đọc xong trợn mắt nhìn Bùi Nhược Thần, “Không thể nào, hộ vệ của ngươi lại kém cỏi như vậy, cư nhiên quý phủ mất trộm còn không tìm ra manh mối?”
Lời này nghe thế nào cũng đầy vẻ châm chọc, Bùi Nhược Thần hừ lạnh một tiếng, “Chỉ là chút tài mọn, bất quá, phu nhân nhà người vị tất có thể tìm được.
”
“Kia cũng nói không chừng a!” Phượng Hoa ngoắc ngoắc ngón tay, đắc ý nói: “Nghe nói, vụ án hoàng cung bị trộm báu vật một năm trước chính là do nàng giúp cái tên Bạch tri phủ đó phá án, tuy rằng không bắt được thần trộm, bất quá món đồ vẫn có thể lấy lại hoàn hảo không tổn hao gì.
”
Bùi Nhược Thần chấn động, nhìn Phượng Hoa, “Ngươi nói cái gì? Chuyện lần đó là do nàng đứng phía sau?”
Phượng Hoa gật gật đầu, “Đúng vậy, ngươi cũng không biết đi! Hắc hắc, nghe nói, chính là dùng một phương pháp rất đơn giản đã dụ tên thần trộm kia tới! Bất quá, nàng đổi một nửa tiền thưởng lấy một lời hứa của Bạch tri phủ.
”
“A, thì ra là thế.
” Lúc đó hắn đã thấy kỳ quái, vì sao đột nhiên lại toát ra lời đồn đó, còn tưởng rằng là hoàng gia bí mật bất đắc dĩ mới tuôn ra.
Ừm, làm thật không tệ chút nào, Bạch tri phủ diễn trò cũng diễn rất khá, hắn còn không phát giác ra!
“Uy, tranh của phu nhân thật sự bị trộm?” Phượng Hoa nhìn hắn, “Nếu thật là vậy, ngươi trở về liền nguy rồi, nàng rất quý tranh của mình, mà lúc trước ngươi đã đồng ý chịu trách nhiệm rồi đó a!”
Bùi Nhược Thần cười nhẹ, “Đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm, ta sao có thể nuốt lời a!” Hơn nữa, hắn càng ngày càng cảm thấy nàng thú vị, khiến hắn muốn chậm rãi nhìn xem nàng có thể nghĩ ra được trò gì! Tuy rằng không muốn để sự tồn tại của nàng phá hủy lực lượng của hắn, nhưng mà, tựa hồ ngẫu nhiên có vài chuyện kích thích cũng không tệ a! “Ừm, ta thấy, chuyện ở đây cũng xong rồi, chúng ta trở về đi! Cũng nên nhanh chóng giúp nàng giải quyết vấn đề.
”
Nói tới đây, Phượng Hoa gục đầu xuống thở dài, có điểm uể oải, “Thật uổng cho viên thuốc của ta, cư nhiên là kẻ giả mạo! Đáng giận!”
“Đáng giận cái gì, ngươi không phải đã giết người ta để xả tức rồi sao? Vả lại, chỉ là một gã thủ hã của Vô Nhan thôi mà đã có công lực cao như vậy, ngươi không lo lắng cho phu nhân ngươi ở nhà sao?”
Phượng Hoa sắc mặt lạnh lùng, “Hắn mơ tưởng có thể thực hiện được!”
“Khó nói, ngươi