Nhìn thân ảnh Bùi Nhược Thần đi xa, Hạ Duyệt khó hiểu nhìn Ngự Thiên Dung: “Phu nhân, hắn cứ thế mà đi?”
Ngự Thiên Dung bĩu môi, tức giận trả lời: “Ta làm sao biết, ta còn phiền hắn đây!” Tên đáng ghét, trên đường đi nếu lỡ xảy ra chuyện gì, hắn ra tay giúp mình một chút lại, thế nào cũng đòi mình trả một đống tiền tài, như vậy chẳng phải là thực mệt? Bất quá, có hắn đồng hành, cũng an toàn rất nhiều, dù sao người ta là tuyệt đỉnh cao thủ a! Ai…
Trong khi Ngự Thiên Dung vội vàng an bài gia sự, Bùi Nhược Thần tích cực ngồi khuyên Bùi phu nhân, cũng thuyết minh Ngự Thiên Dung tuyệt không có loại ý tứ này với hắn, còn việc ở đường cái không những không tổn hại đến thanh danh của Bùi gia, mà còn tán tài mang thêm tiếng tốt cho Bùi gia.
Bùi phu nhân nghe xong con cam đoan mới từ bỏ, bằng không bà thật định lên công đường cùng thẩm vấn với Ngự Thiên Dung!
Sau khi thu được tin, Cốc Vân hận thiếu chút nữa là cắn gãy răng.
Nàng thế nào cũng không ngờ Bùi Nhược Thần cư nhiên ra sức duy hộ Ngự Thiên Dung, ngay cả khi ả ta đã làm ra chuyện vũ nhục Bùi gia đến thế.
Chuyện này chứng tỏ cái gì? Chẳng phải là muốn chọc cho nàng thêm ghen ghét đó sao?
Càng khiến nàng bực mình là Bùi Nhược Thần cư nhiên còn nói ngày mai sẽ đi cùng với ả đến Thiên Trúc.
Nói là thuận đường đồng hành, nhưng nàng mới không tin sẽ có chuyện trùng hợp như vậy đâu! Hơn phân nửa là bọn họ định thực hiện một đoạn gian tình trên đường, khi trở về sẽ danh chính ngôn thuận cùng vào cửa.
Nghĩ như thế, Cốc Vân liền càng thêm tức giận!
Xảo Vân luôn ở cạnh nàng, thấy nàng kích động như thế, trong lòng càng thêm lo lắng.
Rất nhanh nghe Cốc Vân hung hăng nói: “Ta muốn nàng ngày mai không thể ra khỏi cửa!”
Xảo Vân nghe vậy, cả kinh, “Tiểu thư, như vậy không tốt, mục tiêu quá lớn, chúng ta vẫn là nhẫn nhẫn đi!”
“Nhẫn? Ngươi muốn ta nhẫn thế nào a! Ả nhiều lần tiếp cận phu quân, ta không tin ả không có ý khác!”
“Tiểu thư a, nói không chừng cô gia đi Thiên Trúc là có chuyện gì quan trọng cần xử lý, thuận đường đi cùng nhau, cũng không có ý gì đặc biệt a!”
Cốc Vân đôi mắt đẹp trầm xuống, “Hừ, ta nếu tin thì ta chính là một đứa ngốc!” Liếc nhìn Xảo Vân một cái, hung hăng nói: “Ngươi không cần khuyên ta, tối nay ta nhất định phải cho nàng chết, cho dù không chết cũng muốn khiến nàng ngày mai không thể khởi hành! Ngươi đi nói A Hải an bài nhân thủ đi!”
Xảo Vân thấy vẻ mặt nàng kiên quyết biết khuyên bất động, đành bất đắc dĩ đi ra ngoài.
Trong lòng âm thầm lo lắng không biết đây là phúc hay là họa, Ngự Thiên Dung tuy rằng đã không còn quan hệ gì đến Ngự gia, nhưng xem sự tình gần đây, Ngự gia rất có ý thu hồi nữ nhi này, Hộ Quốc tướng quân cũng rất muốn đem nàng trở về phủ tướng quân, chính là bản thân nàng không chịu mà thôi.
Nếu lúc này động đến nàng, e khó bảo