Sáng sớm hôm sau, Ngự Thiên Dung bị nha hoàn đánh thức, nguyên nhân a, đương nhiên là vì Bùi đại thiếu gia đã đến, còn mang theo một chiếc xe ngựa xa hoa, bất quá, hộ vệ a, chỉ dẫn theo hai người.
Rửa mặt chải đầu xong, Ngự Thiên Dung còn chưa kịp ăn bữa sáng đã bị Bùi Nhược Thần kéo lên xe, “Ở trên xe ăn, rút ngắn thời gian!”
Mẹ nó, cũng không phải đi cướp nhà băng, gấp làm cái gì! Ngự Thiên Dung thầm mắng, Hạ Duyệt đưa hành lý cho Ngự Thiên Dung, rất lo lắng nhìn nàng, “Phu nhân, đi đường phải bảo trọng!”
“Ừm, ta biết, trong nhà liền kính nhờ các ngươi.”
Ra tới cửa nhìn thấy chiếc xe ngựa kia, Ngự Thiên Dung ngẩn ngơ, đây là xe ngựa sao? Ước chừng năm thước dài hai thước ngang, có đến ba con ngựa cùng kéo!!! Mà cái xe ngựa này vừa nhìn liền phải kêu một tiếng xa xỉ! Dùng loại gỗ dầu tốt nhất để đóng, lại là loại có hoa văn, xe ngựa tầm thường xe ngựa căn bản không dùng nổi.
Màn cửa cũng là loại tơ lụa tốt nhất, khi gió thổi qua, phiêu phiêu đãng đãng, rất có phong cách lãng mạng…
“Đi lên đi, sớm một chút đến Thiên Trúc, miễn cho đến trễ, hộ vệ kia của ngươi đã bái đường thành thân với người ta xong rồi nha!” Bùi Nhược Thần ở một bên trêu ghẹo nói.
Nhắc tới chuyện này, Ngự Thiên Dung liền nhịn không được giận tái mặt.
Bùi Nhược Thần thấy nàng như thế, lại bổ sung: “Bất quá, nếu đi cùng ta, cộng thêm thiên lý mã của ta, cam đoan có thể đến trước! Cho nên —— “
“Là chính ngươi muốn thuận đường đi cùng, đừng mơ tưởng lấy được cái gì của ta!” Ngự Thiên Dung không lưu tình chút nào cắt đứt lời hắn, trong lòng thầm mắng, còn chưa bắt đầu đi đâu, ngươi đã nghĩ bóc lột ta, thực nghĩ ta là đồ ngốc sao!
Bùi Nhược Thần bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Cũng được, coi như ta là làm việc thiện, đi thôi!”
Hạ Duyệt nhìn ba con thiên lý mã kia, trong lòng càng thêm bất an, có chuyện lớn gì khiến Bùi Nhược Thần phải lấy ra ba con thiên lý mã quý giá để đi? Đây là chuyện rất đáng suy nghĩ a! Phu nhân đi lần này không biết là phúc hay họa a! Chờ Phượng Hoa điều tra xong trở về, vẫn là bảo hắn theo sau, âm thầm bảo hộ phu nhân!
Nhìn xe ngựa biến mất khỏi tầm nhìn mình, Hạ Duyệt mới quay trở lại viện, an bài sự tình.
Trì Dương nay lúc nào cũng đi theo bảo hộ bên cạnh Duệ Nhi, như hình với bóng.
Vừa mới trở lại nội viện, Hạ Duyệt liền thoáng thấy thân ảnh Phượng Hoa đang miễn cưỡng dựa vào cửa, không biết đang nhìn về hướng nào, “Ngươi rốt cục đã trở lại? Phu nhân vừa mới đi a!”
Phượng Hoa nhìn hắn