“Không được đi! Tỷ tỷ của ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi!” Nữ tử lục y tức giận trừng mắt nhìn bọn họ, nhưng lại bị hộ vệ bên cạnh giữ chặt, bởi vì bọn họ hiểu được, tám người bọn họ không phải là đối thủ của Bùi Nhược Thần, trước mắt nhẫn nhịn mới là thượng sách, về phần báo thù, sau lại tính.
“Buông, ta muốn giết bọn hắn không còn một manh giáp…”
Đám hộ vệ đều xấu hổ thay cho tiểu thư nhà mình, ngươi chỉ chịu được ba chiêu đã bị —— ai… còn muốn giết người không còn một manh giáp, thật sự là quá ngây thơ! “Nhị tiểu thư, đi về trước đi, đại tiểu thư có việc muốn tìm ngài đó a!”
“Không được, ta muốn giáo huấn ba người bọn họ trước! Nhất là ả nữ nhân vẫn thờ ơ lạnh nhạt kia, ta nhìn không vừa mắt!”
Gì? Nhìn không vừa mắt cũng là lý do? Đám hộ vệ nhất tề xem thường, ngươi dù có muốn giương oai cũng phải nhìn cho kỹ thực lực của đối phương a! Rõ ràng là bọn họ căn bản đánh không lại người ta a, tiểu thư a, ngươi cho dù muốn tìm ngược cũng đừng lôi kéo chúng ta!
Nghe nàng không ngừng kêu gào, Ngự Thiên Dung bỗng nhiên xoay người, “Tỷ tỷ ngươi là ai? Có đáng giá để ta chờ sao?”
Không ngờ Ngự Thiên Dung sẽ nói như vậy, nữ tử lục y sửng sốt, lập tức kiêu ngạo nói: “Tỷ tỷ của ta là cung chủ của Mê Huyễn Cung, cao thủ dưới trướng nhiều như mây, hừ, ngươi tốt nhất là hiện tại nhận sai cho ta, bằng không, ta sẽ nói tỷ tỷ phái người diệt —— “
Bốp bốp ——
Hai tiếng thanh thúy vang lên, hai cái tát cực kì lưu loát.
Mãi đến khi bóng áo trắng tránh ra, nữ tử lục y mới cảm giác được đau đớn trên mặt.
Nàng bị người ta tát vào mặt, còn là trước mặt bàn dân thiên hạ!
Biến cố này ngay chính hộ vệ phía sau nữ tử lục y cũng không kịp phản ứng, càng đừng nói bảo hộ, bọn họ chỉ cảm thấy có một bóng trắng đột nhiên lại gần, đột nhiên rời đi.
“A —— ta liều mạng với ngươi!” Nữ tữ lục y sau khi hoàn hồn, vừa sợ vừa giận, giãy khỏi bàn tay của hai hộ vệ, rút kiếm đâm về phía Ngự Thiên Dung.
Bất quá, Ngự Thiên Dung căn bản không hề để ý tới nàng, tùy ý Triển Cảnh đi thu dọn, nếu Triển Cảnh không đủ, thì còn có Bùi Nhược Thần a!
Đối với việc nàng ra tay, Bùi Nhược Thần thật rất bất mãn.
Hắn tuy có chút hoài nghi thân phận của nữ tử lục y, nhưng trước mắt không phải lúc nên tìm hiểu, đi Thanh Quốc xử lý công việc mới quan trọng a! Trở về lại điều tra cũng không muộn! Huống hồ, hắn không có mấy hứng thú với nữ tử lục y, hộ vệ của nàng tốt bất quá chỉ thuyết minh gia thế của nàng tốt, không nhất định là có hiềm nghi.
Đương nhiên, hắn không biết lần này cư nhiên là đánh bậy đánh bạ, đánh trúng một con rắn to.
Triển Cảnh và Bùi Nhược Thần đều ra tay, đám người nữ tử lục y đương nhiên rơi vào bi kịch, cũng may, bọn họ cũng hạ sát tâm, cho nên đều để lại vài phần tánh mạng.
Bất quá, cừu hận trong mắt nữ tử càng sâu thêm, nàng xưa nay bị nuông chiều quen thói, chưa từng chịu qua vũ nhục như vậy, quả thực khiến nàng giận đến bụng đều đau! Ấy vậy, nàng còn không thể làm gì.
Ngự Thiên Dung quét mắt một vòng nhìn đám chủ tớ, “Chuyện hôm nay kết thúc ở đây, hy vọng vị cô nương này về sau trước khi ra mặt nhớ làm rõ sai trái, để tránh trợ Trụ vi