Mê Huyễn Cung, vài nơi bốc khói đen đặc, nhưng không có cảnh thất kinh, ngược lại có mấy vị đầu lĩnh trấn định chỉ huy mọi người cứu hoả.
Không thể không nói, bọn họ làm việc hiệu suất tốt lắm, thật sự tốt lắm, tố chất cũng thực không tệ, gặp nguy không loạn..
Bất quá, càng xuất sắc, càng khiến Ngự Thiên Dung hoài nghi, Bùi Nhược Thần rõ ràng nói Mê Huyễn Cung không có thực lực, nhưng nay xem ra, Mê Huyễn Cung là có thực lực không thể đo lường!
“Không biết người tới là ai? Đã có gan phóng hỏa, sao không dám hiện thân chính diện giao phong?”
Từ bên trong Mê Huyễn Cung truyền ra một trận âm thanh hùng hậu, vừa nghe liền biết là nhất lưu cao thủ, nội công tu vi tuyệt đối không kém năm mươi năm.
“Phu nhân, nơi này có ít nhất hai mươi nhất lưu cao thủ, đệ nhất cao thủ cũng có vài người, chúng ta có nên mau chóng bỏ chạy không?”
“Nhìn nhìn lại, ta cảm thấy nơi này rất kì quái.”
A? Có kì quái? Triển Cảnh khó hiểu nhìn phu nhân nhà mình, lời này nghe ra không được tự nhiên a!
“Hai vị, thỉnh xuống đây gặp mặt đi! Mê Huyễn Cung tự tin có thể chiêu đãi hai vị dư dả.” Một giọng nói lạnh lùng hướng thẳng tới chỗ bọn họ ẩn thân, khiến cây cối hai bên đều rầm rạp rung động.
Triển Cảnh có chút sầu lo, “Phu nhân, bọn họ đã —— ngươi đi trước đi!”
Ngự Thiên Dung trợn trắng mắt, “Đồ ngốc, người ta đều đã vây quanh chúng ta, còn đi sao! Với lại, ta có thể bỏ lại ngươi mặc kệ sao? Thật là!”
“Ha ha ha, cô nương thật can đảm, thỉnh xuống đây gặp mặt đi!” Lần này cũng là thanh âm hùng hậu đó truyền đến.
Ngự Thiên Dung cùng Triển Cảnh phi thân nhảy xuống, lâm vào vòng vây của đối phương, nhìn lướt qua đám người chung quanh, ước chừng có mười người, người người đều không phải kẻ đầu đường xó chợ, ít nhất là cao hơi vài cấp so với đám hộ vệ của nữ tử lục y kia.
“Không thể ngờ Mê Huyễn Cung cư nhiên là một nơi ngọa hổ tàng long, thật sự khiến người ta kinh ngạc a!” Ngự Thiên Dung cười nói.
Đầu lĩnh là một đại thúc trung niên, hắn nhìn chằm chằm Ngự Thiên Dung và Triển Cảnh một hồi lâu.
Nghe giọng nói, nhìn hình thể, hai người này đều là người thập phần trẻ tuổi, từ khi nào trên giang hồ lại xuất hiện hai kẻ lén lút cả gan làm loạn này? “Hai vị là?”
“Hì hì, chỉ là quá mức rảnh rỗi, đi dạo chung quanh, không cẩn thận lạc đến chỗ các ngươi, thật ngại quá, ta thật sự không cố ý.”
Ách, Triển Cảnh thầm đổ mồ hôi, lời này nói thật rất không có sức thuyết phục! Đi dạo mà cũng có thể vào trong nhà người ta, thật đúng là tình cờ a!
“Ha ha, có thể được hai vị ưu ái là vinh hạnh của Mê Huyễn Cung chúng ta.
Không biết hai vị có thấy là tiểu tặc phương nào đến Mê Huyễn Cung giương oai, cư nhiên thiếu đạo đức, thiêu phòng bếp và khố phòng chúng ta, ngay cả khách phòng cũng không buông tha.”
Vị đại thúc kia vừa cười ha ha vừa nói chuyện, bất quá, mọi người ở đây đều hiểu được, đây chính là mắng xép bọn hắn a!
Không ngờ Ngự Thiên Dung vẫn cười hì hì như trước, “Thực ngại quá, chúng ta chỉ đến ngắm phong cảnh, không chú ý động tĩnh khác, nói không chừng là người của các ngươi không cẩn thận làm cháy a!”
Cháy, nha đầu kia nói chuyện thật không sợ bị cắn lưỡi, đúng là trợn mắt nói dối!
“Đại ca, nói dong dài với hai tên tiểu bối đó làm gì, trực tiếp bắt đi thẩm vấn là được.” Một đại thúc trung niên gầy yếu cực kì không kiên nhẫn nói, ở trong mắt hắn, rõ ràng chính là kẻ này đến quấy rối, việc gì cần phải khách sáo!
Đầu lĩnh nhìn Ngự Thiên Dung, “Cô nương,