Người của Mê Huyễn Cung như lâm đại địch, ả bạch phát yêu nữ đã đủ lợi hại, giờ còn thêm một cái, mà cái tên ưu tai du tai này tựa hồ lợi hại hơn.
Trời ạ, trên giang hồ khi nào thì có những kẻ ghê gớm như vậy? Cho dù có, vì sao lại đồng thời đến gây chuyện với Mê Huyễn Cung?
Bùi Nhược Thần lạnh lùng đảo mắt nhìn bọn họ, khóe miệng phiếm mỉm cười, bất quá, lại khiến người Mê Huyễn Cung đề cao cảnh giác thêm ba phần, “Xin hỏi vị thiếu hiệp này là?”
“Hừm.
Ta không là thiếu hiệp gì hết, đương nhiên, cũng không cần nói cho các ngươi ta là ai.
Điều mà ta hiện tại muốn nói chính là, các ngươi, rất vô lý, cư nhiên làm người của ta bị thương, còn muốn giết nàng! Hừ, đã lâu rồi không ai dám làm càn với ta như vậy.”
Loại ngữ khí chậm rì rì kia quả thực chính là một loại tra tấn, người Mê Huyễn Cung càng buồn bực muốn chết, phóng ám khí thì sao? Không nhìn thấy toàn bộ bị bắn ngược trở lại sao? Võ công? Một cái bạch phát yêu nữ đã đủ khiến người ta đau đầu!
Đầu lĩnh Mê Huyễn Cung cực kì ảo não, vô cùng ảo não, vì sao không giết bọn họ ngay từ đầu, sau đó hủy thi diệt tích, bằng không cho dù người kia giờ phút này có cũng không tìm thấy chứng cớ!
Bùi Nhược Thần lại quay sang nhìn Ngự Thiên Dung, hỏi một câu, “Ngươi thế nào?”
Ngự Thiên Dung nhún nhún vai cười nói: “Còn tốt, không chết được, bất quá, những người này thật sự rất khủng bố, kinh nghiệm thực chiến tốt vô cùng, phối hợp cũng tốt lắm, hơn nữa đủ ngoan độc!” Nói này vài câu lại kiễng mũi chân, nói nhỏ vào tai Bùi Nhược Thần, “Ta nhìn thấy bên hông tên đầu lĩnh kia hình như có một khối lệnh bài, rất giống khối lệnh bài trong triều đình.”
Hai mắt Bùi Nhược Thần sáng lên, người của triều đình! Tốt lắm, tốt lắm, hoàn toàn là thu hoạch ngoài ý muốn a, ánh mắt lại quét về phía đám người Mê Huyễn Cung, khóe môi càng thêm sáng lạn ý cười, “Đã vậy, hôm nay không hề quấy rầy các ngươi nữa, sau này còn gặp lại!” Dứt lời đưa tay ôm lấy eo Ngự Thiên Dung, định phi thân rời đi.
“Công tử chậm đã! Ta là đại hộ pháp của Mê Huyễn Cung, không biết nhị vị rốt cuộc vì sao muốn khó xử Mê Huyễn Cung?”
Bùi Nhược Thần cười nhẹ, “Đương nhiên là có nguyên nhân, có trách thì trách tiểu thư nhà các ngươi rất làm càn, trêu chọc người không nên dây vào! Chuyện cụ thể thế nào, về sau có lẽ không nói các ngươi cũng hiểu được!” Dứt lời liền xoay người đi.
Sưu một tiếng.
“Lão Thất, đừng ——” Cùng với tiếng hô của vị đại hộ pháp kia của Mê Huyễn Cung, vài luồng sáng bay thẳng về phía sau ót Bùi Nhược Thần.
Bùi Nhược Thần lạnh lùng quay đầu nhìn thoáng qua, ống sáo đặt lên môi.
Đinh đinh đang đang… Toàn bộ ám khí bị bắn ngược lại, một tiếng hét thảm vang vọng giữa bầu trời đêm.
Đại hộ pháp ký vừa đau lòng vừa cảm thấy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn hầu tử đại thúc bị biến thành bia ngắm cho ám khí của chính mình, thân thể bất động, không thể nhúc nhích.
“Thất ca!” Hai