Nói nói một hồi, Ngự Thiên Dung bỗng nhiên cảm nhận có một ánh mắt đầy lửa nóng nhìn chằm chằm mình, sau lưng chợt lạnh toát, ghé mắt nhìn sang, đúng là vị Viên lão kai đang nhìn mình, mà vẻ mặt cứ như vừa nhặt được bảo bối, “Ừm, vị đại thúc này, ngươi nhìn ta như vậy… Khụ khụ, là có gì muốn nói sao?”
Viên lão vuốt cằm ha ha cười nói: “Không có, không có, không phải, có, có.”
“Ách, không biết Viên lão có gì chỉ giáo?”
“Đâu có gì mà chỉ giáo.
Ta là càng nhìn càng thuận mắt a, nha đầu, ta quyết định, về sau ngươi làm Đại phu nhân của Nhược Thần đi!”
A? Ngự Thiên Dung ngơ ngác nhìn lão, có chút gian nan mở miệng, “Vị đại thúc này, ngươi có phải đã lầm lẫn cái gì rồi không?”
Viên lão lắc đầu, “Không hề, ta nhìn người rất chuẩn, nói là ngươi chính là ngươi! Nữ tử ôn hòa rộng lượng, thiện người am hiểu ý như ngươi, không làm chính thất rất đáng tiếc!”
Ha ha ha… Chính thất? Nàng? Với hắn? Ngự Thiên Dung nhịn không được thấp cười rộ lên, một hồi lâu mới nhìn Bùi Nhược Thần, “Ừm, ta nghĩ, đây là người của ngươi, vẫn là ngươi tới giải thích một chút đi! Ta đi tránh mặt một chút.”
“Tránh mặt? Tránh mặt cái gì a?” Viên lão trừng mắt liếc nhìn Bùi Nhược Thần một cái, “Nha đầu, đừng để ý tới tiểu tử này, ta nói ngươi được, là được!”
Bùi Nhược Thần bất đắc dĩ cúi đầu lại thở dài, “Viên thúc, thúc lầm! Giữa chúng ta không có gì.”
Viên lão phất phất tay, “Tiểu tử ngươi không cần nói, ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu, cư nhiên có con còn dám giấu diếm không cho ta biết!”
“Viên thúc!!!” Bùi Nhược Thần không thể nhịn được nữa, rốt cuộc gầm nhẹ một câu.
Viên lão thấy vẻ mặt Bùi Nhược Thần bất mãn, rốt cuộc ngừng lại, sờ sờ cằm nhìn hắn, “Tiểu tử, ngươi rống cái gì? Không thấy ta đang thương lượng đại sự với nha đầu sao?”
Đại sự? Ngươi không nghe người ta nói gì sao?
Ngự Thiên Dung thấy hai người bọn họ bắt đầu to tiếng với nhau, lập tức chạy trốn bỏ của lấy người, còn cẩn thận đóng cửa giúp bọn hắn.
Nàng vỗ vỗ ngực, hít thở mấy ngụm, vị lão nhân gia đó thật quá ngầu, cư nhiên có thể vênh mặt hất hàm sai khiến với Bùi Nhược Thần, bộ dạng như đang nói ‘ta là lão tử, ta có quyền’, thật sự là cường hãn a! Bất quá, ý tưởng kia của lão càng thêm cường hãn! Cư nhiên muốn nàng gả cho Bùi Nhược Thần làm chính thất, xem ra đại khái còn muốn nàng hỗ trợ Bùi Nhược Thần quản lý hậu viện!
Ngự Thiên Dung ôm hai cánh tay, xoa xoa, lạnh, lạnh quá a, nổi cả da gà!
“Cô nương, trời giá rét đất đông lạnh, cô nương mau vào trong sưởi ấm đi!” Tiểu nhị quan tâm đề nghị.
Ngự Thiên Dung nhìn hắn, “Ngươi là —— Tiểu Tam? Bùi Nhược Thần là công tử của ngươi? Nói vậy, khách sạn này là tài sản trên danh nghĩa của hắn?”
Tiểu tam hắc hắc cười, “Đúng vậy, cô nương —— “
“Ngươi có thể gọi ta là Ngự phu nhân, tên ta là Ngự Thiên Dung.”
“Vậy tiểu nhân sẽ gọi là phu nhân đi! Nếu phu nhân sợ quấy rầy Viên lão và công tử nói chuyện, như vậy, đến phòng cách vách sưởi ấm đi!”
Ngự Thiên Dung nhìn tình hình bên ngoài, đông phong gào