A? Nàng sẽ gả cho Bùi Nhược Thần?
“Thiên Dung, ta nói cho hai người bọn họ, ở đáy cốc, hai chúng ta bởi vì cần cứu mạng nên đã có da thịt chi thân, cho nên, ta tính cưới ngươi, vừa lúc bọn họ đến, ta liền thuận tiện nói cho bọn họ!” Bùi Nhược Thần nhìn Ngự Thiên Dung, thập phần ôn nhu cười cười.
Bùi Nhược Thần cười cực kì ôn nhu, nhưng, phía sau nụ cười kia, rõ ràng là uy hiếp, Ngự Thiên Dung thấy hết sức rõ ràng, người kia lại muốn tính kế mình, bất quá, nói chuyện này thì có tác dụng gì a? Khó hiểu!
“Thiên Dung, ta vốn là hảo tâm mời hắn, bất quá, hắn vừa mở miệng liền nói ngươi bây giờ còn là nữ nhân của hắn! Nói ngươi từng đáp ứng hắn trong vòng một năm sẽ không có quan hệ với nam tử khác!”
Ngữ khí của Bùi Nhược Thần a, người không biết sự tình sẽ thực nghĩ là hắn vì Ngự Thiên Dung bị tổn thương mà cảm thấy bất công, chỉ có Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều hiểu được hắn đây là châm ngòi ly gián! Nhưng, bọn họ cũng không thể tranh cãi cái gì, bởi vì, đây là sự thật a!
Ngự Thiên Dung nghe xong, quả nhiên nhíu mày, Tịch Băng Toàn sao lại ở trước mặt người khác nói ra chuyện này? Bị Bùi tên ranh Nhược Thần này ép buộc?
“Đúng rồi, Triền Tâm Cổ Độc của ta đã được giải, ngươi không cần cố sức đi tìm thuốc giải, lo xử lý trước chuyện của chính ngươi đi!” Trầm mặc hồi lâu, Ngự Thiên Dung bỗng nhiên không đầu không đuôi nói một câu.
Ba nam nhân đều ngây ngốc, câu này là kiểu trả lời thế nào a?
Lập tức, Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều lộ ra sắc mặt vui mừng, “Giải?”
Ngự Thiên Dung gật gật đầu, “Đúng vậy, ít nhiều nhờ có Bùi đại thiếu gia a, ở đáy cốc tìm được dược thảo giải độc, còn vì ta hao phí khí lực, lại kết hợp công hiệu của ôn tuyền giải độc cho ta.
Ừm, tóc này là do ngoài ý biến thành trắng, thế nào, nhìn rất đẹp đúng không?”
Ách ——
Đẹp? Ba nam nhân hai mặt nhìn nhau, không biết nên đáp lời thế nào, bất quá, nghiêm túc nhìn lại, tuy rằng tóc trắng, nhưng hợp với khuôn mặt tú lệ kia, tựa hồ thật sự rất đẹp, nhất là đôi mắt màu lam nhạt của nàng, được màu tóc trắng làm nổi bật lên, càng thêm linh động lòng người, tựa như tinh linh rơi xuống nhân gian!
Ngự Thiên Dung hì hì cười, “Được rồi, hiện tại cũng không có vấn đề gì, mọi người liền tan đi, Phượng Hoa, ngươi hiện tại tính làm hộ vệ của ta hay là vẫn làm việc tư của mình?”
Phượng Hoa đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức cười cười, “Đương nhiên là lấy phu nhân danh nghĩa mà làm việc.”
“Ừm, tốt lắm, vậy tiếp tục đi theo ta làm việc đi!”
“Được.”
“Bất quá, ta nói trước, ngươi nếu muốn đối phó Bùi Nhược Thần, ta sẽ không áp đặt ngăn trở, nhưng ngươi nếu còn dám lợi dụng ta để hại hắn, như vậy, đừng trách ta không khách khí!”
Phượng Hoa tựa hồ thực bất đắc dĩ gãi gãi đầu, buồn bực trả lời: “Đã biết.”
“Khoan đã, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta!” Tịch Băng Toàn gọi nàng lại, “Ngươi có phải sẽ gả cho hắn?”
Ngự Thiên Dung liếc mắt nhìn Bùi Nhược Thần một cái, lại quay sang nhìn hắn, “Đây là chuyện riêng của ta, Tịch công tử, ngươi đừng quản nhiều quá!”
“Chúng ta còn có ước định a!”
Ước định? Ngự Thiên Dung ôn hòa cười cười, “Nếu ngươi nhất định muốn ta tuân theo ước định, như vậy, để ta nói cho ngươi, ta không có làm trái, chúng ta ước định là không thể thân cận nam nhân khác, mà ta với hắn quả thật không có thân cận, thành thân cũng không nhất định phải thân cận a, có thể làm một đôi phu thê hữu danh vô thực a! Ừm… Như vậy xem ra mới có lợi cho ta nhất, ít nhất có thể giảm bớt không ít người mơ ước đâu! Đồng thời, cũng có thêm một bảo đảm!”
“Bảo đảm? Chẳng lẽ ngươi quên, hắn là người đã có thê thất! Ngươi chẳng lẽ định gả cho hắn làm thiếp?” Tịch Băng Toàn lạnh lùng nhìn Ngự Thiên Dung, nếu nàng dám trả lời là đúng, như vậy hắn nhất định không chút do dự, lập tức đem nàng cướp đi, so với việc để nàng trở thành một trong số những nữ nhân của một nam nhân khác, còn không bằng trở thành nữ nhân của hắn!
Ngự Thiên Dung chưng hửng, nhìn nhìn Bùi Nhược Thần, lẩm bẩm: “Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên, ngươi không nhắc, ta suýt chút nữa đã vào hang sói, lão bà kia của hắn vốn còn định giết ta, ta còn đưa đầu vào chẳng phải là thực ngốc? Ừm, xem ra là không thể gả!”
Phốc ——
Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, quên?
Loại chuyện này cũng có thể quên? Mệt nàng nói ra miệng!
Ngự Thiên Dung buồn cười nhìn bọn họ, cả một đám sao lại đều biến ngốc thành như vậy? Nàng mà gả cho Bùi Nhược Thần sao?
Vô nghĩa, hoàn toàn là không có khả năng nha! Không kể đến việc trong nhà hắn đã có một chính thất đường đường chính chính, cho dù không có, nàng cũng sẽ không gật đầu.
Trong nhà có một mẹ chồng thèm cháu trai như Bùi phu nhân, cho dù có thành thân, bà không chừng sẽ nhét thêm không biết bao nhiêu nữ nhân cho Bùi Nhược Thần để khai chi tán diệp a! Nàng ăn no rửng mỡ, không có việc gì làm, đưa đầu cho người ta khinh bỉ à? Hơn nữa, nàng và hắn lại không có tình yêu!
Bùi Nhược Thần mặt mày đầy thú vị nhìn hai nam nhân trước mặt, xem ra, không chỉ có nữ nhân động tình sẽ biến ngốc, nam nhân cũng giống vậy thôi a!
Hắn mà cưới nàng? Ai… hai tên này thế mà ngốc thật, vậy mà cũng tin lời mình nói a!
Phượng Hoa thấy một nam một nữ đều đang cười trộm, rốt cuộc vỡ lẽ, hai người bọn họ rõ ràng là diễn trò! “Bùi Nhược Thần, đồ chết tiệt!”
Bùi Nhược Thần vô tội nhún nhún vai, rất là bất đắc dĩ, “Ta chỉ là nói một chút mà thôi, lại không phải thật sự làm, sao lại mắng ta? Nếu ta thật sự làm gì nàng, ngươi nói lời này mới nghe hợp lý một chút!”
“Ngươi! Khá lắm, chúng ta chờ xem!”
“Được thôi, tùy thời phụng bồi! Bất quá, ta thật sự tò mò a, lấy tính cách của ngươi, sau khi ta kéo nàng nhảy xuống vực, ngươi hẳn là nên giận chó đánh mèo diệt toàn bộ Bùi gia, thế nào, sao ngươi không động thủ thương tổn người nào trong Bùi gia hết vậy?”
Phượng Hoa lạnh lùng cười, “Ngươi quả nhiên là người hiểu ta nhất a! Đúng vậy, ta đúng là nghĩ như vậy, bất quá, sau khi ta đến Bùi gia, gặp một người, ta liền đổi ý.
Ta nghĩ, có lẽ mạng ngươi lớn lắm, còn chưa chết được đâu, nếu ngươi có thể mang phu nhân an toàn trở về, ta sẽ bỏ qua cho bọn họ!”
“Ha ha, vậy ngươi cũng rất hiểu ta a!”
“Ha ha, như nhau, như nhau thôi!”
Hai người bọn họ đang chơi trò mê hoặc gì vậy a? Người nào ở Bùi gia có thể khiến tên yêu nghiệt Phượng Hoa này đổi ý, tò mò a! Ánh mắt Ngự Thiên Dung thay phiên đảo quanh hai người, đang định mở miệng hỏi, lại bị hai người đồng thời trừng mắt, “Ngươi câm miệng, không phải chuyện của ngươi!”
Cái quái gì thế này, đây là loại thái độ gì a? Ngự Thiên Dung thập phần bất mãn, hừ nhẹ một tiếng.
Tịch Băng Toàn vẫn luôn nhìn ba người bọn họ, có lẽ chính bọn họ không nhận ra, hắn lại cảm giác được, Ngự Thiên Dung rất thân cận bọn họ, tuy rằng không phải thực rõ ràng, nhưng khi khi đối diện bọn họ đã trở nên thực tùy ý.
Đây không phải là hiện tượng tốt a, với hắn mà nói, đây căn bản chính là nguy cơ!
Nhưng, hắn tựa hồ không có cách nào ngăn cản loại tình huống này tiếp tục.
Giờ phút này, Tịch Băng Toàn bỗng nhiên cảm giác được, ước hẹn một năm kia thật sự là quá ngắn, hơn nữa hắn lại bận rộn nhiều việc.
Tính tính ra, thời gian bọn họ ở chung cơ hồ không quá ba tháng, cứ tiếp tục như vậy, kết quả hơn phân nửa là chính mình còn chưa muốn buông tay, mà nàng đã càng thêm thân thiết với hai người kia!
Làm sao bây giờ?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu Tịch Băng Toàn hiện ra hàng loạt phương pháp kéo Ngự Thiên Dung về cạnh mình, nhưng cuối cùng đều bị lần lượt phủ quyết!
Cảm nhận được hắn trầm mặc, Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Ngươi làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là cảm thấy ngươi so với lúc ban đầu gặp nhau có chút biến hóa.”
Ngự Thiên Dung ngẩn ra, “Thật không, có cái gì biến hóa?”
“Cảm giác không còn khó gần giống như trước kia.” Khi Tịch Băng Toàn nói ra những lời này, chính hắn cũng không biết mình nên vui hay là nên sầu não.
“Hửm, phải không?” Ngự Thiên Dung trầm mặc một lát, “Có thể là do cuộc sống càng ngày