Nghịch thiên? Phượng Hoa lạnh lùng cười, “Chỉ cần có thể cứu sống nàng, nghịch thiên thì có làm sao!”
“Ai… người trẻ tuổi a, chỉ thích bốc đồng! Thôi, thôi, tùy các ngươi, để xem số mệnh của các ngươi thế nào!”
Sau khi thanh âm này biến mất, Phượng Hoa không còn nghe thêm được thanh âm nào nữa, cung điện dưới mặt đất trở nên im lặng tựa như chưa từng xuất hiện người nào.
Quay đầu nhìn Ngự Thiên Dung, biểu tình trên mặt Phượng Hoa lại nhu hòa một ít, cho dù nguyên khí đại thương, hắn tin tưởng Bùi Nhược Thần cũng nhất định sẽ trở về!
May mà, lần trước không giết chết tên đó.
May mà, tên đó không chết dưới Bách Thú Vực Sâu.
Như thế, mới có cơ hội cứu sống phu nhân! Nếu chỉ có một mình hắn, tuyệt đối không có cách nào!
Lúc này, trong lòng Phượng Hoa bỗng nhiên dâng lên một loại tình cảm thập phần khó hiểu: trên đời này, có tên đó tồn tại, thật tốt!
Bỗng nhiên, ngón tay Ngự Thiên Dung khẽ nhúc nhích một chút, Phượng Hoa kinh hỉ nhìn nàng, “Phu nhân ——” nhưng, Ngự Thiên Dung không có phản ứng, cũng không mở mắt ra, ngón tay chỉ là hơi hơi nhúc nhích.
Phượng Hoa cầm lấy tay Ngự Thiên Dung, “Phu nhân, phu nhân…”
“Nam… Cung —— “
Phượng Hoa ngẩn ra, không thể tin được nhìn người đang nằm trên huyền băng, nàng gọi tên Nam Cung Tẫn? Vì sao?
“Nam… Cung… Tẫn!”
“Phu nhân, ngươi tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh —— “
“Vì sao? Vì sao…” Ngự Thiên Dung liên tục hỏi một tràng vì sao lại hôn mê, thân thể không nhúc nhích nữa.
Phượng Hoa khẩn trương nhìn nàng, không biết nàng gặp cái gì, là mơ thấy ác mộng hay là nhớ lại cái gì? Chẳng lẽ tẩy cân đào tủy còn có tác dụng phụ?
“Đại ca!” Đột nhiên, một thanh âm chân chính lạnh lùng kinh động Phượng Hoa.
Chính là nghe được cái xưng hộ “Đại ca” này, lòng Phượng Hoa bắt đầu trầm xuống, hắn chán ghét xưng hô này!
Quần áo trắng xuất hiện trước mặt hắn, một khuôn mặt ôn nhuận như ngọc, cực kì quen thuộc xuất hiện trước mặt Phượng Hoa, “Đại ca, đã lâu không gặp! Đã lâu!”
Phản ứng của Phượng Hoa là trực tiếp vô thanh vô tức cầm chuôi kiếm trong tay, nhìn chằm chằm đối phương, “Ngươi tới làm cái gì?”
“Đại ca nghĩ sao?”
“Ta không có hứng thú với chuyện của ngươi!”
Liễu Quân Thư cười nhẹ, có vẻ thập phần bừa bãi, “Đại ca, đại ca có phải đã quên thân phận của mình? Đại ca vốn không nên xuất hiện ở đây!”
“Ngươi tựa hồ cũng vậy thôi!”
“Đương nhiên không giống, đệ là đến bảo hộ Nam Cung.”
Phượng Hoa khinh thường nhìn hắn, “Bảo hộ? Hắn cần ngươi bảo hộ sao? Sợ là chính ngươi có mưu tính khác!”
Liễu Quân Thư thập phần thành thực gật gật đầu, “Đại ca quả nhiên là nhìn thấu rõ ràng, như vậy, đệ cũng không quanh co, đệ đến, chỉ là vì muốn giúp đại ca một chuyện!” Nói xong ánh mắt chuyển về hướng Ngự Thiên Dung, “Chính là giúp ca giết nàng!”
Phượng Hoa lạnh lùng nhìn hắn, “Nếu ngươi có thể còn thắng thanh kiếm trong tay rồi lại nói!”
“Đại ca, chúng ta huynh đệ song sinh, ca thật muốn vì một nữ nhân mà buông tha tình nghĩa huynh đệ chúng ta? Hay là, ca định vì nàng mà vi phạm tổ huấn? Vì nàng mà ruồng bỏ gia tộc của chúng ta?”
Phượng Hoa giận tái mặt, cực độ phát điên, “Chuyện của ta không cần ngươi tới nhúng tay, ta biết chính mình muốn làm cái gì!”
“Không, đệ thấy đại ca căn bản không biết.
Đại ca rõ ràng đang làm chuyện tương phản! Ngự Thiên Dung, là nên giết, nhưng đại ca vẫn không hề động thủ; Bùi Nhược Thần, có cơ hội trừ bỏ, đại ca lại chỉ hành động một lần! Xin hỏi đại ca, đại ca đem sứ mệnh của gia tộc đặt ở nơi nào? Trong lòng đại ca còn có Liễu gia không?”
“Ta có! Bất quá, ta không cho phép bất luận kẻ nào lại thương tổn nàng!”
Liễu Quân Thư nghiền ngẫm nhìn nam tử trước mắt, đây chính là nam tử được sinh ra sớm hơn hắn một khắc, là đại ca của hắn, cũng vì một khắc kia mà vận mệnh của bọn họ hoàn toàn bất đồng, “Xem ra, đạ ca đã hạ quyết tâm!”
“Ngươi tới làm cái gì, ta mặc kệ, nhưng, nàng, ngươi không được động đến!”
Ánh mắt Liễu Quân Thư xẹt qua Ngự Thiên Dung, nàng nằm trên huyền băng, có vẻ quá mức yên tĩnh, thật khác ngày xưa.
Nhớ lại lúc trước, hắn cũng hiểu được nàng đã thay đổi, hoàn toàn khác xưa, nay còn hấp dẫn cả đại ca của mình.
Ha ha, thú vị, sau này còn có thể xảy ra chuyện gì nữa a? Ngẩng đầu lên, nhìn Phượng Hoa, hắn không chút để ý nói, “Đại ca, lần này khả năng phải xin lỗi đại ca, đệ đến, là muốn lấy mạng của nàng, để tránh sau này, đại ca vì nàng mà làm hỏng chuyện của chúng ta!”
Ánh mắt Phượng Hoa trầm xuống, trường kiếm vươn thẳng ra, “Vậy hỏi kiếm của ta trước đi!”
“Được, dù sao hai huynh đệ chúng ta cũng thật lâu không có khoa tay múa chân! Bất quá, đại ca, mặt nạ của đại ca có phải nên xé đi rồi không, đối mặt với huynh đệ của mình, đại ca còn che mặt làm gì? Thực không thân thiết a!”
Phượng Hoa lạnh lùng đảo mắt nhìn hắn, “Không cần!”
Trường kiếm chạm vào nhau, kiếm pháp hai người đều không có mấy sai biệt, lại mỗi người mỗi vẻ, mà, nếu cẩn thận chú ý, sẽ phát hiện hai người bọn họ đều cố gắng tránh cho bản thân sự dụng chiên thức giống đối phương, tựa hồ, cả hai đều không muốn thừa nhận đối phương!
Hơn nữa, Liễu Quân Thư thường thường cố ý vô tình tiến công Ngự Thiên Dung trên huyền băng, khiến Phượng Hoa càng lúc càng tức giận, tuy rằng là đệ đệ của mình, hắn lại hận không thể dùng một chưởng đánh hôn mê luôn cho rồi, miễn cho tên này làm bị thương phu nhân!
“Đại ca, đại ca nay càng để ý nàng, tương lai lại càng không tốt! Không bằng để cho đệ thu thập giúp một tay?”
“Cút!”
Liễu Quân Thư tiếc nuối nhìn hắn, “Phượng Hoa, tên này tốt lắm sao? Khiến cho đại ca mê luyến đến thế sao?”
Hắn mê luyến cũng không phải một cái tên, nhưng, vấn đề này không cần giải thích với tên đáng ghét này! Phượng Hoa lạnh lùng phòng bị Liễu Quân Thư, Liễu Quân Thư lắc lắc đầu thở dài: “Đại ca, cho tới nay đại ca lạnh lùng cùng vô tình, đều khiến đệ kính ngưỡng, nhưng, đại ca tựa hồ đang chậm rãi đang thay đổi, đã sa đọa rồi!”
Phượng Hoa lạnh lùng nhìn hắn, hắn không có thay đổi, chính là tâm tình đối với Ngự Thiên Dung thay đổi mà thôi! Đối với những người khác vẫn như trước!
Trong lúc ngắn ngủn nói mấy câu, hai người lại qua hơn trăm chiêu, chiêu chiêu không lưu tình.
Kế tiếp hai người không có gì trao đổi, chính là dùng kiếm đến biểu hiện nội tâm… Bọn họ đánh nghiêm túc như vậy suốt một canh giờ, vẫn chẳng thể phân biệt được cao thấp, bỗng nhiên, Liễu Quân Thư vung ống tay áo lên, vô số ngân châm bay về chỗ Ngự Thiên Dung nằm.
Phượng Hoa vừa sợ vừa giận, “Liễu Quân Thư! Ngươi —— “
“Đệ là muốn tốt cho đại ca!” Liễu Quân Thư thở dài.
Mắt thấy ngân châm sắp bắn vào cơ thể Ngự Thiên Dung, Phượng Hoa chỉ có thể khẩn cầu tốc độ của mình có thể đuổi kịp ngân châm, đúng lúc ngăn lại, hắn không thể thất bại!
Mắt thấy ngân châm sắp đâm vào người Ngự Thiên Dung, Phượng Hoa cơ hồ tuyệt vọng gầm lên giận dữ, lại ngoài ý muốn nhìn thấy ngân châm ngạnh sinh sinh đứng giữa không trung, sau đó người đang nằm trên huyền băng bỗng mở to mắt, ngân châm bỗng vòng lại, nhất tề bắn trở lại chỗ Liễu Quân Thư!
Phượng Hoa kinh hỉ dị thường chạy lại, “Phu nhân, ngươi tỉnh?”
Liễu Quân Thư kinh ngạc lấy kiếm ngăn ngân châm, tiếc nuối nhìn Ngự Thiên Dung, “Đáng tiếc, cư nhiên không thành công! Vốn đang tưởng thay Nam Cung giải quyết một phiền toái, thuận tiện giúp đại ca của ta! Ai… chỉ có thể nói là ông trời không có mắt!”
Phượng Hoa lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, lập tức nâng Ngự Thiên Dung dậy, “Phu nhân, ngươi cảm giác thế nào?”
“Rất lạnh!” Ngự Thiên Dung hữu khí vô lực nhìn hắn.
Phượng Hoa lập tức nâng nàng dậy, chuyển qua suối nước nóng bên cạnh, “Phu nhân, ngươi thấy đỡ hơn chưa?”
“Ừm.” Ngự Thiên Dung liếc nhìn Liễu Quân Thư, “Liễu Quân Thư, sao ngươi lại tới đây? Thật đúng là đã lâu không gặp a, ta còn tưởng rằng ngươi đại từ đại bi, không còn xuất hiện trước mặt ta dong dài nữa a!”
Liễu Quân Thư ha ha cười, “Đúng vậy, Ngự phu nhân, đã lâu không gặp! Xem ra mỗi ngày của ngươi càng lúc càng phấn khích!”
“Đúng vậy! Ít nhiều có các ngươi trợ hứng a!” Ngự Thiên Dung không chút nào che dấu, lộ ra biểu tình ‘ta không thích ngươi’.
Liễu Quân