Long Tường Vân thấy thần sắc nàng khẽ biến, nghĩ thầm trong lòng: hay là nàng không hoàn toàn mất trí nhớ, chỉ là không muốn nhớ đến chuyện quá khứ? Nhưng nàng rõ ràng không biết mình a, ngữ khí nói chuyện với mình cũng khác một trời một vực so với trước kia.
“Hoàng Thượng, ta thấy ngươi nên trở về lo việc triều chính đi, không cần phải ở chỗ ta lãng phí thời gian.
Chuyện của Nam Cung Tẫn, nếu ngươi đã tự mình đến bảo ta đừng truy cứu, ta sẽ không truy cứu, chỉ cần sau này hắn đừng đến trêu chọc ta, ta và hắn sẽ xem như nước giếng không phạm nước sông, không ai đụng ai.”
Lời nói rành mạch, ý tứ rõ ràng, Long Tường Vân nghe xong khẽ gật đầu, nàng hiện tại so với trước kia, hiển nhiên là khiến người yêu thích hơn một ít, “Được, ta sẽ khuyên hắn đừng động đến ngươi.”
Tiễn bước Long Tường Vân, Ngự Thiên Dung ngồi trầm tư trong sân.
Hoàng Thượng đứng về phía Hộ Quốc tướng quân, nàng không tiền không thế, đương nhiên phải thức thời, bất quá, nếu sau này Nam Cung Tẫn còn đến trêu chọc nàng, như vậy là cãi hoàng mệnh, nàng sẽ có cớ trả thù hắn gấp đôi!
“Phu nhân —— “
Triển Cảnh và Hạ Duyệt đồng thời xuất hiện trước mặt nàng, xem ra là có chuyện muốn nói, Ngự Thiên Dung nhìn sang hai người bọn họ, “Nói đi.”
Triển Cảnh dẫn đầu mở miệng đưa tin: “Phu nhân, chuyện cửa hàng ta đã xử lý tốt, lợi nhuận tháng trước là năm trăm, chia lại cho các cửa hàng còn ba trăm, ta đã thay phu nhân thu về.”
“Tốt, vất vả cho ngươi.”
Hạ Duyệt chờ Triển Cảnh nói xong mới nói tiếp: “Phu nhân, cửa hàng mới mà ngươi muốn ta đã hỏi thăm, có hai nơi rất thích hợp, không biết phu nhân tính khi nào sẽ tự mình đi xem?”
“Hoàng hôn chúng ta đi!”
“Phu nhân, lúc nãy ta vừa gặp Bùi phu nhân ngoài cửa, ta đã cho nha hoàn mời vào phòng khách chờ, ngươi có muốn gặp không?”
Ngự Thiên Dung nhướn mày, “Lại đến?”
“Phu nhân, ta thấy Bùi phu nhân chỉ muốn đến gặp thiếu gia, thái độ tốt hơn so với trước kia nhiều, có thể là đã bị Bùi Nhược Thần thuyết phục.”
“Vậy ta đi gặp nàng, người tới là khách, ta cũng không thể chậm trễ.”
…
Đi vào phòng khách, Bùi phu nhân vừa uống trà do nha hoàn pha, vừa hỏi chuyện Duệ Nhi, nha hoàn vốn bởi vì chuyện lần trước nên không thích Bùi phu nhân cho lắm, bất quá, lần này thấy sắc mặt của nàng tốt hơn nhiều, ngữ khí cũng ôn hòa, nên chậm rãi kể chuyện thiếu gia nhà mình.
Bùi phu nhân ngồi một bên lắng nghe, thỉnh thoảng cười mấy cái.
“Phu nhân ——” nha hoàn thấy Ngự Thiên Dung, vội vàng thối lui.
“Chào Ngự phu nhân.” Lần này Bùi phu nhân xác thực rất khách khí.
Ngự Thiên Dung mỉm cười: “Chào Bùi phu nhân.”
“Hôm nay mạo muội đến quấy rầy, thật ngại quá, chỉ là có chuyện muốn tự mình gặp mặt Ngự phu nhân để nói.” Ngữ khí của Bùi phu nhân thập phần khách khí.
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng.
Ngự Thiên Dung chính là người có loại tính cách này, chuyện gì đã qua thì cứ để nó tiêu tan, nên thấy Bùi phu nhân khách khí, nàng cũng thực khách khí trả lời: “Bùi phu nhân quá khách khí,