Móng tay Nam Cung Tẫn đâm vào lòng bàn tay, nàng là người bị hại, nàng mới người bị hại? Vì sao lại như vậy?
“Còn có, tướng quân, phu nhân cho tới bây giờ vốn không có phát sinh quan hệ gì với những nam sủng, tất cả đều là do Tuyết phu nhân an bài, nữ nhân cùng bọn nam sủng đó giao hoan là một người khác, Tuyết phu nhân đã cho nàng ta dịch dung, sau đó lại thách phu nhân đáp ứng đánh đố với nàng, nói nếu tướng quân thực lòng thích phu nhân, sẽ tin lời phu nhân nói, còn nếu trong lòng tướng quân không có nàng, thì sẽ chỉ tin lời Tuyết phu nhân nói…”
Nam Cung Tẫn cảm thấy thân mình đang run nhè nhẹ.
Lúc trước, khi hắn nghe Tuyết Nhi nói Ngự Thiên Dung lén sau lưng hắn cấu kết với nam nhân, phản ứng đầu tiên là tức giận, sau đó đi chất vấn nàng, nàng hỏi hắn một câu, chẳng lẽ nàng không đáng tín nhiệm như vậy sao?
Hắn lúc ấy lửa giận tận trời, hơn nữa vẫn còn thành kiến đối với nàng, nên mắng to nàng là tiện nhân…
Liền bởi vì một tiếng tiện nhân kia, nàng liền thừa nhận chuyện mà chính mình không có làm sao?
Nguyên lai hết thảy đều là lỗi của hắn sao?
“Tướng quân, kỳ thật phu nhân vốn không nghĩ đáp ứng đánh đố, nhưng Tuyết phu nhân lấy Bùi công tử ra uy hiếp phu nhân, nói nếu phu nhân không đáp ứng, sẽ đem chuyện đêm hôm đó Bùi công tử vào phòng của nàng nói cho ngươi.
Cho nên…”
Ha ha, ảo não trong lòng Nam Cung Tẫn nháy mắt như bị sóng biển thổi quét, ngẫm lại, hắn đã làm gì chứ, hắn đã làm gì với vợ của mình? Hắn đã sủng thiếp diệt thê! Ha ha…
Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ Nam Cung Tẫn, nha hoàn kia rốt cục cảm giác được tảng đá lớn trong lòng được buông xuống, hơn nửa năm, bí mật này trong lòng đã sớm ép tới mức nàng không thở nổi, thậm chí thường bị ác mộng làm bừng tỉnh, mơ thấy nha hoàn bên cạnh phu nhân chỉ vào mình ai oán nói một ngày nào đó nàng phải nhận báo ứng, chuyện các nàng mưu hại phu nhân một ngày nào đó sẽ bị vạch trần.
Đúng vậy, còn không phải báo ứng đã đến đây rồi sao, a, nàng nhìn Nam Cung Tẫn, quyết định tự mình đem chân tướng toàn bộ nói ra, “Tướng quân, kỳ thật, phu nhân không chịu nói ra sự thật đêm hôm đó, là vì nàng không muốn phá hư tình cảm huynh đệ giữa ngài và Bùi công tử.
Nô tỳ ngẫu nhiên nghe được phu nhân nói với nha hoàn của mình, tướng quân từ nhỏ cùng Bùi công tử chí thú hợp nhau, tuy không phải huynh đệ ruột thịt, nhưng lại còn hơn hẳn huynh đệ ruột thịt, nàng không hy vọng bản thân sẽ là một cái hồng nhan họa thủy.
Cho nên, cho dù bị Tuyết phu nhân oan uổng nói nàng kê đơn câu dẫn Bùi công tử, nàng cũng đành yên lặng thừa nhận.”
Nha hoàn nói xong, cảm thấy toàn bộ nặng nề trong lòng toàn bộ cởi xuống, thần sắc cũng nhẹ nhàng rất nhiều, lại nhìn lên vẻ mặt càng ngày càng thống khổ của Nam Cung Tẫn, nàng thậm chí còn có chút thoải mái.
Tướng quân vẫn luôn che chở Tuyết phu nhân, nàng tuy rằng chỉ là một nô tỳ, nhưng cũng muốn làm một nô tỳ có tâm địa tốt, nên khi lần đầu tiên hãm hại người khác, nàng đã thành thực nói cho Nam Cung Tẫn, phu nhân không có sai, đáng tiếc, đổi lấy là Nam Cung Tẫn lãnh khốc và Tuyết phu nhân trả thù, tướng quân căn bản không cần tra hỏi liền tin tưởng Tuyết phu nhân, nàng vì cuộc sống bản thân nên đành lựa chọn gần mực thì đen… Trở thành tâm phúc, đồng lõa của Tuyết