Triển Cảnh thấy Ngự Thiên Dung buồn bực, trong lòng có chút chua sót, nhưng rất mau thu hồi tâm tình của mình, tiến lên chậm rãi mở miệng nói: “Phu nhân, kỳ thật Tịch công tử mấy ngày nay cũng thật sự rất muốn tỏ thành ý với ngươi, hơn nữa cũng thực nghiêm túc làm, không bằng phu nhân cứ cho hắn một cơ hội, mặc kệ thế nào, hắn coi như là thiệt tình đối đãi phu nhân..”
Thiệt tình? Ngự Thiên Dung kéo kéo khóe môi, hắn là Vô Tâm Công Tử a, còn có thể thiệt tình sao? Ha ha, buồn cười!
Ngự Thiên Dung mặc dù không hề đáp lại Tịch Băng Toàn về mặt tình cảm, bất quá hợp tác giữa bọn họ vẫn tiến hành đâu vào đấy, thậm chí là tiến độ rất nhanh.
Chuyện này chính là nhờ vào nhân lực, vật lực, tài lực của Tịch Băng Toàn, nên mới hoạt động rất thuận lợi.
Không đến hai tháng, Tịch Băng Toàn đã mở các chi nhánh ngay tại những địa điểm phồn hoa nhất trong thành.
Các bản vẽ y phục của Ngự Thiên Dung được ra roi thúc ngựa đưa đến các cửa hàng, sau đó nhập thị trường, lại nhờ vào khâu tuyên truyền đắc lực, lửa nóng lan xa, không đến ba tháng, sinh ý ở các cửa hàng đều như lửa cháy đỏ rực, lợi nhuận thẳng tắp bay lên.
Điều này làm cho Tịch Băng Toàn rất đắc ý, hắn còn đem các bức họa cuộn tròn của Ngự Thiên Dung mang đến kinh thành của Ly Quốc, Lĩnh quốc, Thanh Quốc cử hành hội đấu giá, không biết hắn vận dụng quan hệ gì, dù sao giá bán được tuyệt không thua hội đấu giá lần trước.
Hai mươi bức họa mang đi đấu giá, trừ phí bảo tiêu vận chuyển, phí tổ chức hội đấu giá, hai người bọn họ còn dư đến tám ngàn lượng.
Đối với tiền, dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt, Ngự Thiên Dung thu được tiền cảm thấy yên tâm thoải mái, dù sao hợp đồng đã viết rõ ràng, phần của nàng là một nửa, còn phần sinh ý của Thục Nữ Phường, nàng được ba phần, số lượng cũng không nhỏ, điều này giúp nàng có thêm tài lực chuẩn bị cho những dự tính mới.
Có tiền, chuyện gì cũng dễ làm a!
Triển Cảnh lại có chút lo lắng, bởi vì sau khi chứng kiến Thục Nữ Phường được mở rộng, hắn bắt đầu lờ mờ nhận ra thực lực của Tịch Băng Toàn vượt quá xa so với dự đoán của bọn họ, thậm chí có thể là khiến bọn họ phải trợn mắt há hốc mồm, vô luận là tài lực hay nhân lực, đều làm bọn họ phải ghé mắt.
Đáng tiếc, phu nhân tựa hồ không thèm để ý vấn đề này, có lẽ phu nhân cũng không có ý phòng bị hắn đâu!
“Triển Cảnh, ngươi đang tức giận cái gì?” Ngự Thiên Dung khẽ đảo mắt liếc một cái, chỉ là đi theo nàng ra cửa hàng mà thôi, sao hắn luôn nhíu mày như vậy a?
Triển Cảnh ngượng ngùng cười, “Không có gì, phu nhân có gì cần thuộc hạ làm?”
“Ta xem a, nên tìm một cô nương cho ngươi hẹn hò, bàn chuyện yêu đương, biểu tình đa sầu đa cảm này của ngươi mới có khả năng thay đổi!”
Ngạch… Nói chuyện yêu đương? Trên mặt Triển Cảnh xuất hiện mấy tia hắc tuyến, Ngự Thiên Dung hì hì cười, “Ta nói đúng phải không, ha ha, mới nói có một chút mà biểu tình của ngươi đã trở nên thú vị a! Ân… Được rồi, muốn nói chuyện yêu đương cũng phải có thời gian, có tinh lực mới được.
Vì đừng để người khác có cớ nói ta là một chủ tử không tốt, ừm, về sau bốn người các ngươi mỗi tuần đều nghỉ hai ngày, muốn làm gì thì làm!”
“Phu nhân ——” Triển Cảnh mặt đỏ lên.
Ngự Thiên Dung tiếp tục suy nghĩ về phúc lợi của nhân công nhà mình, không nghĩ không biết, vừa nghĩ mới phát hiện mình không cho nhân công nhà mình phúc lợi gì đâu, khụ khụ… Đây là một vấn đề lớn