Rút cuộc cũng được xuất viện, một mình Tòng Thanh Vũ thu dọn đồ đạc, cô đem quần áo bỏ vào cốp xe, lái xe lặng lẽ rời đi. Xe là mấy ngày hôm trước cô nhờ Kha Cảnh mang đến, vì để thuận tiện hôm nay đi ra ngoài.
Không có ai biết hôm nay cô xuất viện, bởi vì cô thông báo những người khác là ngày mai cô xuất viện. Cô làm như vậy, mục đích là dành ngày để đi tìm một người.
Trịnh Khuynh vừa cởi quần áo, người trên giường thanh thuần đẹp đẽ, làm dục hỏa của cô thoáng cái bùng cháy. Kết quả, Trịnh Tường không đúng lúc gõ cửa phòng.
"Làm gì đó?" Trong giọng nói của cô lộ vẻ tức giận.
Trịnh Tường bị dọa sợ đến nuốt một ngụm nước bọt: "Là Tòng tiểu thư đến tìm ạ."
"Thật biết chọn thời điểm!!" Cứ việc không nguyện ý, Trịnh Khuynh vẫn mặc quần áo vào.
"Trịnh tiểu thư..." Người trên giường thật vất vã chuẩn bị kỹ càng con mắt cũng không dám trợn, không nghĩ tới Trịnh Khuynh lại đột nhiên phải đi.
Trịnh Khuynh bước xuống giường: "Chờ đó!" Sau đó đi ra ngoài phòng khách.
Tòng Thanh Vũ thấy cô chỉ choàng một bộ trường sam, quần áo không chỉnh tề trên mặt còn có vẻ chưa được thỏa mãn dục vọng, cô đã biết rõ Trịnh Khuynh vừa rồi đang làm gì rồi: "Tôi nói này, cô có thể đừng mỗi khi tôi đến đây đều làm chuyện đó được không?"
"Hết cách, tôi chính là như vậy." Trịnh Khuynh không quan tâm nói, "Bác sĩ Tòng chẳng lẽ không có lúc cần đến sao?" Cô cười đến vô liêm sỉ.
Tòng Thanh Vũ nói: "Có cần cũng không tìm cô giải quyết!"
"Kỹ thuật của Triệu Y Cách có được không?" Trong mắt Trịnh Khuynh đều là ý cười đùa bỡn bác sĩ Tòng, cô biết Tòng Thanh Vũ thuộc loại cấm dục, cho nên ở phương diện này, bác sĩ Tòng sẽ yếu thế hơn rất nhiều.
Quả nhiên, Tòng Thanh Vũ lườm cô một cái: "Tôi tìm cô không phải để thảo luận xem công phu trên giường của ai tốt hơn!"
Trịnh Khuynh vòng tay để trước ngực: "Không vào vòng tay tôi, vậy thì vì cái gì?"
"Tôi tìm cô là vì có vài chuyện cần cô giúp, tôi..." Lời của Tòng Thanh Vũ còn chưa dứt, chỉ nghe thấy bên trong phòng ngủ truyền đến tiếng đùng đùng, sau đó thì có thanh âm phụ nữ kêu lên đau đớn, đoán chừng là tự mình đụng vào cái gì đó.
Trịnh Khuynh thầm mắng một câu "Chết tiệt", vội vàng đi vào phòng ngủ, Tòng Thanh Vũ đi theo phía sau, muốn nhìn rõ.
"Không phải bảo cô chờ sao? Cô ra ngoài làm gì?!" Trịnh Khuynh nói với cô gái bên trong.
Hàng Vũ Tình đứng tại chỗ động không dám động đậy, tay vẫn bám lấy tường, một đôi mắt đáng ra phải trong suốt lại lờ mờ tăm tối. Với tư cách một bác sĩ, Tòng Thanh Vũ rất nhanh liền nhìn ra, cô bé này không nhìn thấy gì cả.
"Cô đi ra ngoài lâu như vậy, tôi sợ..." Hàng Vũ Tình cúi đầu, tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt của Trịnh Khuynh, nhưng nàng vẫn nghe ra được Trịnh Khuynh đang tức giận.
"Yên tâm, nếu như đã leo lên giường của tôi rồi, tôi nhất định sẽ coi trọng cô, không cần không thể chờ như thế." Dáng vẻ Trịnh Khuynh một bộ không kiên nhẫn.
Nghe xong lời nói lưu manh như vậy, Hàng Vũ Tình đầu cúi thấp lại càng thấp hơn, trên mặt ngoại trừ xấu hổ vì đắm chìm trong trụy lạc còn có uất ức.
Trịnh Khuynh thấy Tòng Thanh Vũ dựa vào khung cửa không nói lời nào, suy nghĩ mau mau ra ngoài: "Lên trên giường đợi đi, không cho phép chạy loạn." Nói xong thì đóng cửa lại. Hàng Vũ Tình cắn môi dưới, mắt đỏ hồng, nước mắt từ đầu đến cuối không rơi xuống. Đường là do mình tự lựa chọn, không có tư cách rơi lệ.
Thấy Tòng Thanh Vũ đang dùng ánh mắt chán ghét nhìn mình, Trịnh Khuynh nói: "Nhìn tôi như vậy làm gì?"
Tòng Thanh Vũ lạnh lùng nói: "Trịnh Khuynh, mẹ nó sao cô lại có thể cặn bã như vậy? Đến người mù cũng không tha." Nhìn bộ dạng cô gái kia, không giống người phóng túng làm ẩu, chắc chắn là Trịnh Khuynh đã sử dụng thủ đoạn gì đó để lừa gạt rồi.
Trịnh Khuynh cong lên một nụ cười trào phúng, không biết là đang cười Tòng Thanh Vũ hay là bản thân mình: "Cặn bã? Chẳng lẽ em còn không biết Trịnh Khuynh tôi vẫn luôn là tra công sao? Huống chi, tôi với cô ta là cô tình tôi nguyện. Cô ta lên giường với tôi, tôi thay cô ta tìm bác sĩ chữa mắt. Cả hai không hề thiếu nợ nhau. Đương nhiên ——" Cô ám muội kéo tay Tòng Thanh Vũ qua, "Nếu như em nguyện ý, tôi không để ý xuống dưới em làm thụ đâu. Dù sao, ngón tay bác sĩ Tòng thon dài xinh đẹp như vậy, có thể cầm dao phẫu thuật, lại có thể đánh đàn dương cầm, còn khéo tay làm thức ăn rất ngon nữa, linh hoạt vô cùng, nếu lãng phí, vậy thì thật là đáng tiếc." Cô ta nhìn thẳng vào Tòng Thanh Vũ, nói xong còn vô cùng háo sắc. Tình cảm nắm lấy ngón tay cô, trên đầu ngón tay hôn một cái.
Tòng Thanh Vũ thu tay lại, nắm thật chặt tay: "Đủ rồi. Chuyện của cô tôi không xen vào. Hôm nay tìm cô là có chuyện cần cô giúp, giúp tôi tra một chút Lương Bách Hàm cùng Kha Cảnh có quan hệ gì."
"Đây là việc của bạn em, em hỏi cô ấy là được rồi, tìm tôi làm cái gì. Còn có, em nói giúp liền giúp, chẳng phải tôi quá dễ sai khiến sao." Trịnh Khuynh ôm hai tay, ra vẻ đang xem kịch vui.
"Trừ lên giường với cô, cái gì cũng được." Tòng Thanh Vũ rất trực tiếp nói điểm mấu chốt của mình.
Trịnh Khuynh cười ha ha: "Mang tôi đến nhà em đi —— đối diện là Triệu Y Cách nhỉ."
Tòng Thanh Vũ đối với điều này không tưởng tượng nổi, còn rất kỳ quái. Trịnh Khuynh người phụ nữ này thật khó để người ta thăm dò suy nghĩ của cô ta, hiện tại cô ta đưa ra yêu cầu quái dị như vậy, không thể không khiến Tòng Thanh Vũ nổi lên cảnh giác: "Cô đến nhà của tôi làm gì?"
"Muốn đi một chuyến mà thôi, yên tâm, sẽ không làm gì em." Cô sợ Tòng Thanh Vũ do dự không chắc, cuối cùng lại đưa ra một lời bảo đảm.
Nếu như cô ta đã nói như vậy rồi, Tòng Thanh Vũ cảm thấy không sao, cũng đáp ứng. Nhưng, cô không cho rằng để Trịnh Khuynh đến nhà mình một chuyến, cô có thể đồng ý giúp cho mình.
Cô nói: "Mặc quần áo vào, chúng ta đi bây giờ, vừa đúng lúc tôi xuất viện về nhà."
Trịnh Khuynh đã mặc xong quần áo, đối Hàng Vũ Tình lại dặn dò không cho phép nàng chạy loạn lần nữa mới đi ra ngoài.
"Rút cuộc là ai đề nghị cho em đến đây ở vậy? Thật đúng là thuận vị trí tốt để thuận tiện yêu đương vụng trộm." Trịnh Khuynh đi theo Tòng Thanh Vũ đến cửa nhà cô, nhìn cửa đối diện trêu tức nói.
Tòng Thanh Vũ lấy chìa khóa mở cửa, may mắn Triệu Y Cách cùng Trịnh Khuynh không có gặp nhau, lần trước Triệu Y Cách đã tức giận như vậy rồi, lần này mà bị nàng nhìn thấy cô dẫn Trịnh Khuynh vào tận trong nhà, còn không biết sẽ trừng trị cô như