Hạ Tri Thu nghe Tòng Thanh Vũ nói xong, chỉ cười.
Tòng Thanh Vũ cũng không giận, trấn tĩnh hỏi: "Cô cười vì cái gì?"
Hạ Tri Thu từ trên ghế đá đứng lên: "Thứ nhất, cô dựa vào cái gì để tôi tin cô, cô có bản lãnh chia rẽ Triệu Y Ninh cùng Lương Mộng Hàm sao?" Bản thân mình rất cố gắng cũng chỉ khiến bọn họ có khoảng cách, Lương Mộng Hàm vẫn một lòng với Triệu Y Ninh như trước. Trước mắt người này, thoạt nhìn dịu dàng nhu hòa, không người châm ngòi ly gián một chút nào, "Thứ hai, chia rẽ bọn họ có tác dụng gì? Cô ấy căn bản không thích tôi; thứ ba, cô muốn tôi hỗ trợ cái gì?"
Tòng Thanh Vũ rất kiên nhẫn nghe nàng nói xong: "Hạ tiểu thư yên tâm, chỉ cần cô đáp ứng giao dịch này với tôi, mọi chuyện tôi hết thảy nói được làm được."
"Bao gồm cả việc cô ấy yêu thích tôi?" Hạ Tri Thu muốn không chỉ là thân thể Lương Mộng Hàm, trái tim mới là thứ nàng muốn lấy nhất, nhưng chỉ có Triệu Y Ninh một mực độc chiếm trái tim cô.
Tòng Thanh Vũ nghe xong nheo mắt cười: "Cái này, hay là phải xem Hạ tiểu thư có bản lãnh hay không. Nhưng dùng mị lực của cô, có lẽ sẽ không quá khó." Loại chuyện này cô không thể bảo đảm được.
"Đã như vậy, chỉ bằng điều kiện cô chia rẽ bọn họ, cô cũng dám làm giao dịch với tôi? Tòng tiểu thư, cô có phải rất tự cao hay không?" Hạ Tri Thu châm biếm cô.
Tòng Thanh Vũ nói: "Đương nhiên là không, tôi biết sau khi cô ruột của Hạ tiểu thư gặp chuyện không may, ba của cô muốn diệt trừ Trịnh Dương, ở phương diện này, tôi có thể giúp cô."
"Rốt cuộc cô biết cái gì? Chỉ bằng cô, cô có cái gì tự tin cô có thể diệt trừ Trịnh Dương?" Hạ Tri Thu không che giấu sự khinh miệt của mình một chút nào, nếu như cô ta có đủ bản lĩnh tiêu diệt Trịnh Dương, cô ta sẽ không cần phải tìm mình.
Tòng Thanh Vũ thì thầm bên tai nàng vài câu, Hạ Tri Thu càng nghe sắc mặt càng tái nhợt. Sau hi Tòng Thanh Vũ nói xong, vẫn bảo trì nụ cười, chờ đợi Hạ Tri Thu trả lời.
Hạ Tri Thu quá sợ hãi: "Cô đang lừa tôi!"
Tòng Thanh Vũ nhướn mày, mới đầu cô làm sao có thể tin được, nhưng sự thật như thế, cô không thể không tiếp nhận: "Cô có thể tự mình đi nghiệm chứng, tôi —— sẽ không lừa cô."
Hạ Tri Thu càng ngày càng cảm thấy Tòng Thanh Vũ này không phải loại tốt lành gì, bề ngoài nho nhã an tĩnh, thật ra lại xấu xa đến đáng sợ: "Nói điều kiện của cô một chút, cô muốn tôi làm cái gì?"
"Lật đổ Lương thị." Tòng Thanh Vũ nói đến đây, trong hai mắt tồn tại kiên định không thể dao động, "Theo tôi được biết, cô ruột của cô là do Lương Dật Thanh lỡ tay giết chết, họ Lương cùng Hạ gia các người coi như có ân oán? Dựa vào điểm ấy, yêu cầu của tôi không quá phận. Lật đổ Lương thị, được lợi lớn nhất là cô."
Hạ Tri Thu hiểu được Tòng Thanh Vũ phân tích rất đúng, lật đổ Lương thị, mình thật sự được lợi nhất, nhưng: "Tôi thật sự không hiểu lý do vì sao cô muốn làm vậy, rõ ràng cô không thể chiếm được bao nhiêu lợi ích." Hơn nữa, cô thật sự hạ quyết tâm sao? Dù sao... "Chẳng lẽ cô muốn tập đoàn Lương thị?" Hạ Tri Thu không thể loại trừ khả năng này, có lẽ Tòng Thanh Vũ có đủ lý do để có được Lương thị.
Tòng Thanh Vũ tự giễu cười: "Không, nhìn thấy bọn họ đau khổ, chính là lợi ích lớn nhất của tôi." Cô không phải người ham danh lợi, coi như đem toàn bộ tập đoàn Lương thị đưa cho cô, cô cũng không cảm thấy vui vẻ chút nào. Nhưng mà, chỉ cần nghĩ đến họ Lương đau khổ, trong lòng cô sảng khoái không nói nên lời. Nhất là Lương Dật Thanh.
Hạ Tri Thu lại ngồi xuống, rót một ly trà, trầm mặc không nói, như là đang suy nghĩ cân nhắc mình có nên đáp ứng điều kiện của Tòng Thanh Vũ hay không.
Tòng Thanh Vũ kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nàng: "Như thế nào? Ý Hạ tiểu thư như thế nào?"
Hạ Tri Thu cầm ly sứ, lúc đưa đến khóe miệng rõ ràng đang cười, rồi sau đó nhấp một ngụm nhỏ, chậm rãi nói: "Vậy, bước đầu tiên, cô muốn tôi làm như thế nào?"
Nghe ra ý tứ trong lời nói của nàng, phảng phất có một mảnh lá cây rơi xuống tâm hải của Tòng Thanh Vũ, nhất quyển nhất quyển mở rộng, cuối cùng biến thành khóe miệng vui vẻ, dần dần nhộn nhạo: "Cứu Lương thị."
"Thật sự là một ý tưởng rất đặc biệt." Hạ Tri Thu cong miệng đánh giá, "Sau đó thì sao? Để cho tôi thừa cơ thu mua cổ phiếu Lương thị, từng bước một xơi tái?"
"Chuyện trên bàn phẫu thuật tôi khá là rõ ràng, chuyện trên thương trường, Hạ tiểu thưđịnh đoạt đi, tôi nghĩ tôi không cần phải can thiệp quá nhiều." Tòng Thanh Vũ nghiêm trang nói.
Hạ Tri Thu nói: "Thật ra thì, không lừa gạt cô, chuyện này tôi còn muốn cân nhắc vài ngày, không có khả năng vì vài câu của cô, tôi liền qua loa đáp ứng." Nàng nói lời thật lòng. Tuy rằng trong lòng nàng đã đáp ứng, nhưng dù sao sau khi đáp ứng sẽ có động tác rất lớn, lúc đó cùng ba, vẫn phải chuẩn bị báo cáo.
"Không vội, tôi có thể đợi Hạ tiểu thư." Tòng Thanh Vũ đứng lên, hôm nay đến đây như vậy là được rồi.
"Hình như cô có lòng tin tôi sẽ đáp ứng?" Hạ Tri Thu bây giờ đối với cô rất có hứng thú. Loại phụ nữ bên ngoài và bên trong không đồng nhất này, dường như rất thú vị.
Tòng Thanh Vũ cười khẽ: "Tôi rất ít khi làm chuyện không chắc chắn. Cứ như vậy đi, tôi đi trước." Trong nhà có hai vị tiểu thư chờ đợi cô trở về nấu cơm. Từ lần trước Triệu Y Cách nói Triệu Y Ninh làm cơm không có cô ăn ngon, Triệu Y Ninh còn ồn ào nóng nảy lên, chết sống không làm cơm, muốn Tòng Thanh Vũ phải trở về làm. Cô không có ở đây gọi bên ngoài, khiến cho Triệu Y Cách không có cách nào, dù thế nào cũng không nịnh nọt em gái. Lệnh cưỡng chế Tòng Thanh Vũ buổi tối không có việc lớn, nhất định phải về nhà.
"Chờ một chút. " Hạ Tri Thu gọi cô, "Tôi muốn biết, cô cùng Triệu Y Cách là quan hệ như thế nào?"
Tòng Thanh Vũ hơi ngơ ngác một chút: "Một người —— tôi sẽ không buông tay."
"Vậy chia rẽ Triệu Y Ninh cùng Lương Mộng Hàm, cô làm được?"
Tòng Thanh Vũ sờ mũi, chỉ mím môi cười.
Hạ Tri Thu nhíu mày nhìn cô: "Cô điên rồi!"
"Tôi đi đây." Tòng Thanh Vũ nói xong liền đi về phía trước, Hạ Tri Thu đi theo phía sau lưng cô, cũng chuẩn bị đi, nào biết, bởi vì hai ngày trước vừa mới mưa, thềm đá có chút trơn trượt, nàng vô ý trượt chân: "Á!" Thân thể liền ngã về phía trước.
May mà Tòng Thanh Vũ phản ứng nhanh, một cái đỡ lấy nàng, Hạ Tri Thu đụng vào thân thể Tòng Thanh Vũ, một cỗ mùi thuốc thơm ngát bay vào cánh mũi nàng, khiến cho nàng có chút hoảng hốt.
Sau khi nàng ổn định, Tòng Thanh Vũ lập tức rút tay.
"Thật sự rất dịu dàng nha." Hạ Tri Thu nghiền ngẫm nói, "Đối với Triệu Y Cách lạnh như băng cũng là thế này phải không?"
Tòng Thanh Vũ xoay người: "Đừng khiến tôi xem thường cô." Nói xong, cũng không quay đầu lại mà