Huyết trì đi vào trong tinh thần hải của Tịch Thần nửa đường bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ nguy hiểm.
Một cỗ lực lượng cực kì cường đại đang nhìn chằm chằm vào từng bước đi của nó, uy áp kia đến từ viễn cổ hồng hoang, mà nó lại giống như một con kiến tiểu bối, chỉ cần một đầu ngón tay là có thể nghiền áp.
Nhưng…
Từ trước đến nay kiêu căng ương ngạnh không biết sợ hãi chỉ làm cho nó có một phút do dự, sau đó không thoát khỏi được cám dỗ của hương vị đến từ linh hồn chi lực, nó ngẩng cao đầu, hung hăng mà tiến về phía trước.
Bỗng nhiên!
Tinh thần hải vốn an tĩnh bỗng nhiên trời long đất lở, huyết trì cũng bị đảo điên trong chớp mắt, sau đó, chỉ thấy từ chỗ sâu trong dâng lên một vòng gợn sóng màu đỏ, càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều.
Nửa bên tinh thần hải, tinh thần lực màu trắng đã bị huyết trì cắn nuốt không còn bao nhiêu, lúc này trống rỗng thê lương, chỉ còn vài sợi tinh thần ti lẻ loi bám trụ.
Mà nửa bên còn lại, tinh thần lực màu đỏ chậm rãi lan tràn.
Mục tiêu…
Là huyết trì.
Tinh thần lực màu đỏ có tốc độ rất nhanh, chỉ sau vài khắc, đã chiếm cứ ba phần tư tinh thần hải.
Huyết trì vẫn còn chưa phục hồi tinh thần lại, đã bị dồn vào một góc, bốn hướng đều có tinh thần lực màu đỏ bủa vây chung quanh.
Huyết trì thấy tình thế không đúng, bản năng muốn chạy trốn.
Đáng tiếc, đã chậm!
Tinh thần lực màu đỏ tuyệt đối sẽ không cho nó cơ hội phản kháng, mở ra miệng rộng, từ phía trên úp ngược xuống dưới.
Huyết trì kinh hãi không thôi, nhanh chóng tránh né, nhưng mà phía sau lưng, có một bàn tay vô hình đã dính lên nó.
Giống như bị người nắm lấy cái đuôi uy hiếp.
Cũng trong thời khắc đó, huyết trì cảm giác được, đồ ăn mà nó nuốt vào trong bụng, bị bàn tay phía sau lưng kia, cấp hút trở về.
Ngay cả nó cũng bị kéo ngược về sau.
Nếu lúc này nó có thể nói, chắc chắn sẽ thét lên:
Cứu mạng!
Tinh thần lực màu đỏ cũng là bị bỏ đói lâu năm, lão xương cốt đều cũ kỹ, gặp được năng lượng thuần túy nồng hậu như huyết trì, nào có lý lẽ bỏ qua.
Cho nên, hiện tại cũng là đơn phương nghiền ép, nhưng mà phong thủy thay phiên luân chuyển.
Hiện tại là tinh thần lực màu đỏ nghiền áp, cắn nuốt huyết trì.
Mà bên ngoài, bởi vì có tinh thần lực màu đỏ trợ giúp, cho nên sinh cơ của Tịch Thần đã đình chỉ trôi đi, nhưng bởi vì ở trong huyết trì, lại cũng nửa bước khó di chuyển, huống chi trạng thái lúc này của nàng còn ở mơ hồ.
Huyết trì ở mắt thường không thể phát hiện được nhanh chóng giảm đi xuống, nhưng với cả không gian huyết trì hiện tại.
Muốn hút khô nó cũng không biết năm nào tháng nào.
Cũng may, tình huống của huyết trì vẫn chưa bị lô cốt hình nhân biết được, nó còn nhắm hờ mắt, phiêu bạt ở trên mặt biển, lo hí hửng tiêu hóa tiểu Hắc.
Đúng lúc này, có cái gì đó ở trong nước biển lấp lánh sáng lên.
“Tịch Thần! Ngươi đang ở địa phương nào vậy? Vì sao có nhiều linh hồn chi lực như vậy?” Khắc Lạp Ni thông qua khuyên tai nói chuyện với Tịch Thần, thanh âm lộ rõ mừng rỡ như điên.
Nhưng…
Không nghe được phản hồi, Khắc Lạp Ni có chút lo lắng nhíu mày, sẽ không xảy ra chuyện gì đi?
Hắn biết trên người nàng có bí mật liên quan đến linh hồn, nhưng cũng không đại biểu nàng thiên hạ vô địch.
Đặc biệt là lĩnh vực về linh hồn, thứ này quá quỷ dị khó đoán.
Khắc Lạp Ni trầm ngâm hồi lâu, sau đó mở ra truyền âm thạch đài, mệnh lệnh truyền khắp Vĩnh Sinh Thành:
“Chấp pháp đội nghe lệnh, mang theo luyện hồn đỉnh, lập tức tới truyền tống thạch đài!”
Không bao lâu sau đó, Khắc Lạp Ni thông qua truyền ảnh thạch thấy được chấp pháp đội mênh mông cuồn cuộn tiến đến, vũ khí sẵn sàng đứng ở truyền tống tế đài.
Khắc Lạp Ni lại nghiêm túc nói:
“Lát nữa, ta sẽ đưa các ngươi đến một nơi, không cần kinh hoảng, gặp được linh hồn lực lượng, tận lực tinh lọc đưa trở về, nhiều ít đều sẽ có hậu thưởng.”
Vừa nói xong, hắn đã lấy ra một khối cục đá màu đen, đi đến chính giữa tế đàn, đặt nó ở bên trong.
Quang hoa chợt lóe, mọi người chấp pháp đội chưa kịp cao hứng, đã đầu váng mắt hoa, sau đó mỗi người kinh tủng phát hiện, bọn họ đang ở trong một cái huyết trì.
Kinh dị là, huyết trì này còn có thể thiêu đốt linh hồn bọn họ.
Chấp pháp đội nhanh chóng phản ứng trở lại, nhờ vào nhiều năm kinh nghiệm, thoát khỏi huyết trì.
Sau đó phát hiện cả không gian đều là huyết trì, mà mỗi một giọt huyết trì đều là linh hồn chi lực, chỉ là chưa qua tinh lọc, có chứa quá nhiều hồn độc.
Ánh mắt của chấp pháp đội sáng lên, mỗi người kích động vui vẻ, nhưng cũng bắt đầu hành động lên.
Chỉ thấy trên tay bọn họ đồng loạt xuất hiện một cái đỉnh nho nhỏ, đỉnh có ba chân, phía trên có sương mù lượn lờ.
Sau đó mỗi người phân biệt tách ra một sợi hồn lực làm mồi câu, đợi cho huyết trì dính lên, liền phát động luyện hồn đỉnh, đem huyết trì mạnh mẽ bắt lấy, đưa vào tinh lọc.
Linh hồn lực được tinh lọc xong sẽ tự động chảy về luyện hồn đỉnh mẫu nằm ở Vĩnh Sinh Tế Đài.
Mỗi một lần, mỗi một người chỉ bắt được một đoạn huyết trì ngắn cỡ ngón tay, bởi vì nhiều hơn chỉ biết hại thân.
Đừng nhìn chỉ có một ngón tay, nhưng trong đó chất đầy đều là hồn độc, là hỗn hợp cảm xúc, thất tình lục dục của cả đời người.
Muốn tinh lọc, cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Đưa nhiều quá, chỉ biết phản phệ càng mạnh.
Như vậy, chấp pháp đội cũng như những con ong cần mẫn mà thu hút mật hoa.
Một bên là tinh thần lực màu đỏ, một bên là chấp pháp đội giúp đỡ, Tịch Thần phải nhận được áp lực, càng ngày càng nhẹ.
Nhưng mà nằm ở trong hỗn hợp biển hồn độc, muốn tỉnh lại cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Khắc Lạp Ni kêu gọi mấy lần, cũng không nghe thấy người đáp trả.
Hắn chỉ có thể một bên lo lắng, một bên cầu nguyện Tịch Thần bình an vô sự.
Hắn có trách nhiệm cố thủ Vĩnh Sinh Tế Đài, cho nên ra không được, không biết được tình huống của nàng như thế nào.
Tịch Thần có tinh thần lực màu đỏ cùng với chấp pháp đội hai thanh át chủ bài, nhưng nàng còn phải cực khổ chống đỡ thất tình lục dục bị cảm nhiễm bởi hồn độc.
Từ lần trước ở Hồn Vực bị Thực Mộng Thú gợi ra tâm ma, Tịch Thần đã hoàn toàn hóa giải gút mắt trong lòng.
Nhưng, sở dĩ gọi là thất tình lục dục, cũng không đơn giản chỉ là tình cảm, tình thân mà thôi.
Nó bao gồm các loại cảm xúc, yêu hận si mê, vui vẻ hay thống khổ, chấp niệm hay mong muốn, hễ lòng còn sở cầu, là còn thất tình lục dục.
Tịch Thần còn chưa có thể đoạn tình tuyệt ái, chuyện cũ vụt qua trong đầu, nàng có thể xem như mây khói, nhưng hồn độc lại tinh ý mà bắt được chấp niệm sâu nhất trong lòng nàng.
Chấp niệm của Tịch Thần là gì? Có lẽ chỉ có bản thân nàng mới hiểu rõ.
Cũng bởi vì hiểu rõ, cho nên mới vướng mắc.
Hiện tại, tình hình của Tịch Thần là như thế, điên cuồng với chấp niệm của mình mà không tự hay biết.
Tựa như một cái viễn cảnh tốt đẹp đang hiện ra trước mắt, mà nàng ngây ngốc si mê, đắm chìm với nó.
Ở những không gian khác nhau, tuy rằng không có gặp được huyết trì quỷ dị giống như Tịch Thần, nhưng mà Thiết Huyết dong binh đoàn, Yến Thanh, Doãn Nguyệt cũng không khá hơn là bao.
Mọi người đều bị tách ra ở những không gian khác nhau, đều đối mặt với đại quái vật không biết tên.
Yến Thanh gặp gỡ một con quái vật thân hình đều là đá, nó có thân cao hai mét, nhưng động tác cực kỳ nhanh nhẹn, tựa như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện.
Yến Thanh đầu tiên là đem yêu cốt biến thành roi, như điều xà vậy liến thoắn mà công kích, nề hà quái vật có tốc độ quá nhanh, Yêu cốt đều không thể đụng tới nó cho dù là ngoài da.
Vì vậy, nàng chỉ có thể lại đem yêu cốt chuyển trở về gai chủy thủ, sắc mặt ngưng trọng phòng thủ.
Quái vật không biết là làm bằng cái gì, từ trên xuống dưới đều bao phủ bởi màu đen, nhưng khi nó công kích, lại có từng tia từng tia màu xanh lá phát ra.
Tia sáng kia, nhìn nhu hòa, nhưng thực chất có thể cắt nát hết thảy, sắc bén còn hơn gươm giáo.
Từng tia sáng