Bạch Sâm: “… Dù sao thì… Anh cũng cứ gọi cô ấy là Giai Tề đi…”
Lâm Nhược Quân mở miệng, Bạch Sâm đoán chắc là anh muốn nói “Nhưng bạn của mami thì phải gọi là dì…”, cô trợn mắt nhìn anh, Lâm Nhược Quân ngoan ngoãn nói: “Giai Tề… Chào cô.
”
Giai Tề dù không hiểu gì cả, nhưng cũng không nghĩ ra được nguyên nhân kỳ lạ là gì, ngơ ngác gật đầu: “Chào anh…”
Cảm giác nhìn nhau mặt đối mặt với Lâm Nhược Quân thật kỳ lạ, Giai Tề đành quay qua nhìn Bạch Sâm: “Bạch Sâm à, con của cậu đâu? Là cậu bé mà lúc tớ gọi cho cậu, nói ba mình đã chết bằng cái giọng điệu siêu dễ thương đó!”
Bạch Sâm -“Ặc, chuyện này nói ra phức tạp lắm, đứa bé đó…”
Lâm Nhược Quân đứng bên cạnh bỗng nhiên mở miệng: “Mami.
”
Bạch Sâm bất chợt cảm thấy căng thẳng, sợ anh sẽ nói “Mami, con không phải là đứa bé đó sao?”
Cũng may, Lâm Nhược Quân chỉ nói: “Chúng ta đi chơi đu quay đi!”
Bạch Sâm thở phào nhẹ nhõm, may quá… Sau đó gật đầu nói: “Ừm.
”
Lâm Nhược Phi: “Ha ha ha ha ha ha…”
Bạch Sâm: “?”
Giai Tề không tin nổi, trợn to hai mắt nhìn: “Bạch Sâm, anh… anh ta vừa gọi cậu là gì?! Mami??! Tớ có nghe nhầm không?!”
Nhất định là cô nghe nhầm, nếu không sao Bạch Sâm lại có thể bình tĩnh mà đáp lại như thế được?!
Bạch Sâm: “…”
Aizzzz, cô vừa mới thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng là may mắn lắm! May mắn cái đầu ấy! Cô đã quen cách nói chuyện của Lâm Bạch Sâm với mình… Cho nên chỉ lo lắng chuyện Lâm Nhược Quân sẽ nói ra những điều kỳ quái, mà hoàn toàn quên mất chuyện Lâm Nhược Quân gọi cô là “mami”!
Cô tức tối nhìn sang Lâm Nhược Phi đang cười vỡ bụng bên cười…chẳng phải anh ta đang chờ giờ phút này sao?!
Cái tên biến thái này…âyzzzz
Lâm Nhược Quân nhìn Giai Tề một cái, dùng giọng điệu như vừa “bừng tỉnh đại ngộ” nói: “Cô chính là cái dì đã quát mami trong điện thoại hôm ấy sao?!”
Giai Tề: “…”
Cô cũng hiểu rồi…
Hai người lặng lẽ nhìn nhau.
Tựa như đang trong khung cảnh của tiểu thuyết võ hiệp, hai vị cao thủ đẳng cấp dùng ánh mắt để đánh nhau, chấn động bốn phương….
Truyện Light Novel
Lâm Nhược Phi đã cười đến nỗi không đứng vững nữa.
Bạch Sâm: “…”
Cô cắn môi, hạ quyết tâm, nói với Giai Tề: “Tề Tề Xinh đẹp à… Chuyện này nói ra hết sức phức tạp… Nếu cậu thật sự muốn biết, tớ sẽ nói cho cậu biết… Nhưng cậu nên biết…”
Giai Tề lẩm bẩm nói: “Tớ cũng thấy phức tạp… Nhưng tớ nhất định phải biết…!”
Bạch Sâm: “… Cậu… Được rồi, cậu nói trước đi, cậu đến đây làm gì?”
Thật là xui xẻo này chưa hết, xui xẻo khác lại đến, sao vừa lúc lại gặp Giai Tề ở đây thế này…
Giai Tề tỉnh táo lại, nhìn về phía Bạch Sâm: “Còn không phải do mẹ tớ, tự nhiên muốn tớ đi xem mắt, nghe nói nhà của người ta có tiền, còn buôn bán thuốc men gì đó, ba của tớ thấy tốt, vừa lúc lại cần phải nhập hàng… Xì, đã đến thời đại nào rồi chưa, còn môn đăng hộ đối, xem mắt gì nữa.
”
Bạch Sâm: “… Vậy sao chỉ còn mình cậu thế này?”
Giai Tề