Bạch Sâm thấp thỏm trở về phòng, mở cửa sổ game trên máy tính.
Bạn gửi tin nhắn cho【 Thượng Vũ 】: Vừa rồi tớ có đi nghe điện thoại, hình như là bạn gái trước của Lâm Nhược Quân! Lâm Nhược Quân còn từng cầu hôn cô nàng nữa?! Nhưng mà cô ta nói hai người họ không kết hôn là lỗi tại cô nàng.
【 Thượng Vũ 】 gửi tin nhắn cho bạn: Thật không? Ghê vậy sao?! Mà cô ta gọi điện thoại đến làm gì? Muốn quen lại sao?!
Bạn gửi tin nhắn cho 【 Thượng Vũ 】: Không phải! Cô ta nói cô ta thấy có lỗi với Ninh Giản nên mới đem nhẫn đến trả.
【 Thượng Vũ 】gửi tin nhắn cho bạn: Ồ… nhưng sao cô ta không gọi cho Lâm Nhược Quân luôn?!
Bạn gửi tin nhắn cho 【 Thượng Vũ 】: Cậu nghĩ xem?!
【 Thượng Vũ 】gửi tin nhắn cho bạn: Aiz, tớ quên mất, Lâm Nhược Quân bây giờ… Haiz, cậu đúng là đa năng thật, bảo mẫu, ôsin, bạn gái… Cái gì cũng làm được cả, nhất định phải nói Lâm Nhược Tiêu tăng lương cho cậu đó.
Bạn gửi tin nhắn cho【 Thượng Vũ 】: Tăng nhiều rồi… Khoan, có tiếng chuông… Tới nhanh vậy sao ta?
【 Thượng Vũ 】gửi tin nhắn cho bạn: Ừm.
Tí nữa nhớ kể cho tớ nghe với nhá!!!
Tiếng chuông cửa vang lên dồn dập, Bạch Sâm vừa nói “Tôi đến đây” vừa đi ra mở cửa…
Cô dừng lại, có chút bất an nhìn người trên màn hình điện thoại, người đứng trước cửa không phải là một “hoa hậu” như trong tưởng tượng của cô, mà đó là một người đàn ông, sắc mặt lạnh lùng, thâm hiểu, tuy vậy gương mặt lại có nhiều nét giống anh em họ Lâm– – chắc hẳn những người đẹp trai nhìn đều giông giống nhau như vậy, tay phải hắn ta nhấn chuông, tay trái nắm chặt chiếc khăn màu trắng.
Bạch Sâm: “…”
Cô dở khóc dở cười, cầm điện thoại lên nói: “Anh là ai vậy? Đừng nói với tôi anh là “bạn gái trước” của Nhược Quân nha.
Tôi không phải kì thị đồng tính luyến ái, nhưng mà nước ta vẫn chưa cho phép người đồng tính kết hôn, còn đang thông qua mà.
Lâm Nhược Quân làm sao mà cầu hôn anh chứ?”
Người kia sửng sốt, mép miệng giật giật, nét mặt khá là kì lạ, lắp bắp