Sau khi Bạch Sâm và bạn đệ tử đánh quái xong, hệ thống thông báo Boss lớn đến, bang hội đột nhiên náo nhiệt, ồn ào xem có đi không.
【 Bang hội 】 Đơn phương không phải là tội: Sâm Sâm tới không?
【 Bang hội 】 Sâm Sâm nha đầu: Hả? Nhưng mà tớ đang dẫn đệ tử đi đánh quái…
【 Bang hội 】 Hoa Mộc Lan: Sâm Sâm thật là có trách nhiệm, nhưng mà đệ tử thì dẫn đi đánh quái lúc nào cũng được mà.
【 Bang hội 】Đơn Phương không phải là tội: Đúng vậy, khó khi có nhiều người đi chung, đệ tử để lần sau dẫn đi cũng được mà.
Bạch Sâm đang rất do dự, bạn đệ tử thấy Bạch Sâm chậm chạp không đánh quái tiếp, cảm thấy có chuyện là lạ.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ, có chuyện gì vậy?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: À không có gì… Con chờ một lát.
Bạn đệ tử không nói gì nữa.
Truyện Trinh Thám
【 Bang hội 】 Sâm Sâm nha đầu: Nhưng mà tớ đã hứa sẽ dẫn bạn ấy đi.
【 Bang hội 】 Tuyết Linh Lung: Có gì đâu, đâu phải sau này sẽ không đưa người đó đi nữa đâu.
【 bang hội 】 Hoa Mộc Lan: Quan trọng nhất là tụi tớ cần người biết trị thương như cậu, cậu cũng biết những người biết trị thương ít lắm mà…”
Bạch Sâm: “…”
Nghe nói cũng có lý đấy…
Nếu đánh boss tập thể thì nghề nghiệp của Bạch Sâm dĩ nhiên rất cần thiết, nhưng mà bây giờ cung không đủ cầu, bởi vì nghe nói cần thiết thế thôi chứ thực chất thì rất cực, rất ít người chịu theo.
Thì ra là vì cần thiết nên mới lôi kéo cô đi…
Bạch Sâm mở danh sách bang hội ra, tất cả những người theo nghề nghiệp của cô đều đã tham gia hoạt động khác, chỉ còn mình cô thôi.
Nhưng mà còn bạn đệ tử…
Bạch Sâm rất đau khổ, rất bối rối…
Lúc này, Ước gì được làm em bé bỗng nhiên đăng nhập, anh ta cũng nằm trong bang hội của Bạch Sâm, một câu anh ta cũng không nói, chỉ nhìn một lúc rồi đăng