Bệnh tình chuyển nặng, Tôn Kỳ Long biết rõ bản thân cho dù có xạ trị cũng không sống được bao nhiêu năm nữa.
Nhưng nếu như thất bại, rất có thể hắn sẽ chết bất cứ lúc nào.
Xảy ra loại chuyện này, hắn cuối cùng không có một chút ân hận.
Ngược lại nếu như bản thân không có kết cục tốt đẹp, cũng không để Tôn Nhuế có thể hạnh phúc được bao nhiêu.
Khổng Tiếu Ngâm chính là điểm yếu của cô, chỉ cần khiến cho nàng đau khổ, cũng chính là đánh trực diện vào cảm xúc của Tôn Nhuế.
" Tao biết thế nào mày cũng đến đây tìm tao? " Cửa phòng bệnh đột ngột bị đẩy ra mạnh mẽ, Tôn Kỳ Long đúng lúc nhìn thấy Tôn Nhuế mang theo một bên mặt sưng đỏ đến tìm mình.
" Thằng khốn, trước sau gì mày cũng chết, chi bằng chết sớm một chút đi " Tôn Nhuế chịu không được vẻ mặt hả hê của hắn, mặc kệ hắn có phải là bệnh nhân hay không? Trong nhất thời đi đến túm lấy cổ áo của Tôn Kỳ Long, nhưng còn chưa kịp ra tay, điều dưỡng từ bên ngoài đã chạy vào ngăn cản.
Cô biết loại chuyện cô đến hành hung Tôn Kỳ Long rất ấu trĩ, nhưng hiện tại cô không biết Khổng Tiếu Ngâm bị tạm giam ở đâu, càng không biết bọn họ đang tiến hành hồ sơ thưa kiện nàng đến giai đoạn nào rồi.
Chuyện duy nhất cô có thể làm chính là trút giận lên người Tôn Kỳ Long, thậm chí nếu như điều dưỡng không can ngăn kịp thời, cô thậm chí có thể sẽ giết chết hắn.
" Mày có giỏi thì đánh tao chết đi, để xem đời này của mày ở tù chung thân rồi, ba mẹ của mày còn sống tiếp được nữa không? " Tôn Kỳ Long sức khỏe yếu ớt không thể tự mình đánh trả, nhưng miệng của hắn vẫn có thể nói ra những lời khiến Tôn Nhuế chùn bước.
Ba mẹ chưa từng đối xử tệ với Tôn Kỳ Long, nhưng hắn rốt cuộc vẫn là nói những chuyện rất khó nghe.
Tôn Nhuế chẳng những bị điều dưỡng kéo ra ngoài, còn bị bên phía bảo vệ của bệnh viện làm khó dễ.
Cô không thể bước vào phòng Tôn Kỳ Long được nữa, nhưng bằng mọi giá cô cũng không để cho hắn có thể ung dung sống như vậy, cho dù có là vài năm ngắn ngủi đi chăng nữa.
- --------------
" Khổng Tiếu Ngâm, cô có muốn mời luật sư hay không? " Bên phía cảnh sát trước khi tiến hành lấy khẩu cung, theo như thường lệ vẫn đưa ra một lời đề nghị bên phía bị cáo.
" Tôi thật sự không cố ý, tôi lúc đó chỉ muốn thoát thân, tôi..." Nàng không nghe rõ nhân viên cảnh sát đang muốn giúp đỡ cho mình, tâm trạng kể từ lúc bị giải về đây đã vô cùng tồi tệ.
Đã trải qua nhiều tiếng liền lấy khẩu cung, nhưng tâm trạng của Khổng Tiếu Ngâm vẫn không giữ được sự bình tĩnh.
Chỉ cần nhắc đến Tôn Kỳ Long, nàng mặc nhiên sẽ nhớ lại toàn bộ quá trình nằm dưới thân của hắn, như thể mỗi tấc da thịt đều bị hắn chạm qua.
Ở trong tình huống đó không thể nói gì thêm được nữa, luôn miệng khẳng định rằng mình không hề cố ý đâm hắn vết thương đó, nàng thật sự không còn lựa chọn nào khác.
" Về việc anh ta có cưỡng bức cô hay không? Vẫn chưa có cơ sở để điều tra ra được, nhưng còn vết thương cô gây ra cho anh ấy hoàn toàn đủ bằng chứng " Có vẻ như những gì cô gái đó nói là thật, nhưng dù sao mọi chuyện đều phải nói đến chứng cứ.
Đối với những vụ án cưỡng bức, thông thường cảnh sát sẽ cho người tiến hành đến bệnh viện nơi nàng được đưa đến điều trị, theo như tờ bệnh án để biết được nàng có thật sự bị cưỡng bức hay không? Cũng như từ tinh dịch của người đàn ông đó truy ra thân phận của hắn.
Có điều Khổng Tiếu Ngâm cũng nói rõ, Tôn Kỳ Long chỉ xâm phạm nửa thân trên của mình, đương nhiên sâu trong thân thể nàng không để lại bất cứ thứ gì của hắn.
Do đó muốn thưa Tôn Kỳ Long tội cưỡng bức, có vẻ như không có khả quan.
" Cô Khổng, cô có quyền mời luật sư đến để bào chữa cho mình.
Nếu cô không có luật sư, bên phía của họ lại cho luật sư đến thưa kiện cô.
Lúc đó tội danh gì bọn họ cũng có thể nói ra, cô sẽ rất gay go " Chức vụ của cảnh sát là bắt người và điều tra tội phạm, còn việc nàng sẽ ở mức phạt nào lại là bên phía những người làm theo pháp luật bọn họ.
Mời luật sư, nàng làm sao có tiền mời luật sư.
Bên phía Tôn Kỳ Long lại có rất nhiều tiền, muốn mời một luật sư giỏi đến mức nào cũng có thể.
Khổng Tiếu Ngâm biết nếu như ba mẹ biết nàng ở trong tình huống này, cho dù có bán nhà bán đất cũng phải giúp nàng.
Nhưng Khổng Tiếu Ngâm cho rằng mình đấu không lại với Tôn Kỳ Long, không nhất thiết phải đem món nợ này làm liên lụy đến ba mẹ, họ đã khổ sở quá nhiều rồi.
Không nghe thấy câu trả lời nào của Khổng Tiếu Ngâm, bên phía cảnh sát đành phải theo nguyên tắc đưa nàng vào trại tạm giam.
Tất cả bằng chứng hiện tại đều bất lợi với nàng, đoạn clip được Tôn Kỳ Long gởi đến lại rất chi tiết toàn bộ quá trình hắn bị nàng đả thương.
Xem ra lần này đích thực sẽ rất khó khăn, Khổng Tiếu Ngâm lại càng không có ý định muốn mời luật sư.
- -------------
Bên phía bệnh viện của Tôn Kỳ Long, Tôn Nhuế cũng không thể tiếp cận hắn được nữa.
Có điều sau khi cô trở về nhà, lại vô tình nghe được mẹ đang cùng với luật sư bên khống đề cập đến địa điểm đang tạm giam nàng.
Tôn Nhuế không chần chừ lập tức đến đó, nhưng cô lại không có bất cứ một giấy tờ gì chứng minh quan hệ người thân với nàng, do đó bên phía cảnh sát cũng không thể nào để cho cô gặp mặt Khổng Tiếu Ngâm ngay lúc này.
Nghe nói đến Khổng Tiếu Ngâm không chịu thuê luật sư, Tôn Nhuế liền nghĩ có thể nàng cho rằng mình không đủ khả năng chi trả cho suốt vụ kiện.
Chi bằng ngồi lì ở sở cảnh sát, Tôn Nhuế ra bên ngoài tìm hiểu các văn phòng luật sư có tiếng nhất ở Bắc Kinh.
Cuối cùng cũng tìm ra được một người đủ để bản thân tin tưởng, anh ấy tuy rằng chỉ ở độ tuổi hơn 30, nhưng số lượng thắng kiện lại được giới chuyên môn đánh giá rất cao.
Anh ấy sở dĩ nhận vụ kiện lần này, không phải vì số tiền mà Tôn Nhuế sẽ chi ra bao nhiêu.
Chẳng qua trước đây anh ấy từng bại dưới luật sư hiện tại đang làm đại diện cho phía Tôn Kỳ Long, hiện giờ anh ấy muốn một lần nữa tái đấu với ông ta, cũng như khẳng định vị trí của mình trong giới luật sư.
Bên trong trại tạm giam Khổng Tiếu Ngâm nghe nói có người nhận vụ kiện của nàng, luật sư Giang Kiến Nam chính là kể từ đây cho đến lúc ra tòa đều sẽ vì nàng làm tốt nhất có thể.
Không cần hỏi cũng biết người thuê luật sư cho nàng chính là Tôn Nhuế, đều khiến cho Khổng Tiếu Ngâm lo nhất vẫn là chuyện Tôn Nhuế có vì nàng đối chọi với gia đình hay không?
" Tôi có thể gặp em ấy không? " Kể từ đêm giao thừa hôm đó, cho đến lúc bị bắt vào trại tạm giam, Khổng Tiếu Ngâm vẫn chưa một lần gặp lại Tôn Nhuế.
" Hiện tại chỉ có tôi có thể tự do vào gặp cô, cô Khổng hy vọng cô đem toàn bộ sự việc ngày hôm đó kể lại một lần cho tôi nghe " Cô gái trước mặt thần sắc ảm đạm vô cùng, đối với anh ấy cũng không đặt hết phần trăm tin tưởng.
||||| Truyện đề cử: Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù |||||
Mặc dù mỗi một lần nhắc lại sự việc ngày hôm đó,