Không cần hỏi cũng biết chuyện tốt này là ai gây ra, Khổng Tiếu Ngâm đối với chuyện này đúng là không nhịn được cười.
Bất quá lúc gặp Olwen Mã, nàng chỉ có thể lựa lời giúp Tôn Nhuế xin lỗi cậu ấy.
Hơn hết còn phải kêu Olwen bỏ ngay cái tên đó, nếu như không muốn sau này gặp những người Trung Quốc khác, sẽ lại làm cho người ta lấy đó làm cớ trêu chọc đi.
" Olwen thật sự rất tốt, em không nên phá người ta như vậy " Nàng không phải khi không lại muốn làm cho Tôn Nhuế sinh khí, nhưng cũng phải công bằng nhìn nhận phẩm chất người bạn này.
Còn nhớ lúc mới qua Mỹ, nàng thật sự rơi vào tình cảnh bất đồng ngôn ngữ, cùng với giờ giấc sinh hoạt đảo lộn.
Tuy lúc ở Trung Quốc có bằng Ielts đạt chuẩn, nhưng ra bên ngoài giao tiếp không tránh khỏi vẫn có chút sai sót.
Cũng may trong một lần học tiết thực hành, nàng được ghép chung với Olwen Mã.
Sau khi biết Khổng Tiếu Ngâm là người Trung Quốc, Olwen liền đặc biệt muốn kết bạn với nàng.
Sau đó không lâu nàng lại nhận được lịch đăng ký học giao tiếp tiếng Trung của Olwen, Khổng Tiếu Ngâm cũng từ đó ngày càng thân với cô ấy hơn.
Có thể nói hai người họ hỗ trợ ngôn ngữ cho nhau, dần dần cùng nhau tiến bộ.
" Lục Trà chẳng phải đều là như vậy sao? Chính là luôn làm cho chị cảm thấy cô ta rất tốt, ai ức hiếp cô ấy đều trở nên đáng ghét " Thủ đoạn của bọn này còn hơn cả tiểu tam, nếu không sáng suốt một chút liền dễ dàng rơi vào bẫy.
" Em đừng nghĩ học tỷ của em có giá lắm, ai cũng sẽ thích chị " Bản thân Khổng Tiếu Ngâm công nhận nàng có chút nhan sắc, học lực cũng không tệ.
Nhưng ở đây là Mỹ, đối với nét đẹp của người Châu Á bọn họ lại không đánh giá cao, đối với họ dạng nhan sắc như nàng cũng rất đổi bình thường.
Nói cũng đúng, khác biệt dân tộc cũng tạo ra những tính cách khác nhau.
Tuy Olwen Mã có ba là người Trung, nhưng cô ta sinh ra và lớn lên ở Mỹ, đương nhiên cái máu ngoại quốc đó vẫn nặng hơn rất nhiều.
Bọn họ đều thích cái gu da bánh mật, mông to ngực khủng có chút hoang dã.
Nhìn kỹ lại học tỷ đúng là không lọt vào dạng này, có thể tạm chấp nhận yên tâm.
" Vu Tử Lăng qua Mỹ bao lâu thì về? " Thiết nghĩ có anh ấy nên Tôn Nhuế mới có thể thuận lợi đi Mỹ, nhưng người như Vu Tử Lăng sẽ không ở một chỗ hơn ba tháng đâu.
" Một tuần đã đòi về, nhưng anh ấy nói nếu có thứ gì đó giữ ảnh lại, có đôi khi sẽ ở lại lâu hơn " Con người này suốt ngày chỉ biết công việc, cũng không thấy anh ta hẹn hò với ai.
" Để xem có thể làm mai một cô bạn ngoại quốc cho anh ấy không? " Lúc trước nàng cũng không thấy Vu Tử Lăng quen nữ nhân, xem ra anh ấy đúng là cũng khá kén chọn.
Nghĩ đến cô bạn ngoại quốc, Khổng Tiếu Ngâm lại nhớ đến Olwen Mã.
Nếu như Vu Tử Lăng có bản lĩnh quen được Olwen Mã, cũng đỡ phiền phức lo sợ cô ta giành học tỷ.
Có điều loại chuyện này nghĩ cũng đừng nên nghĩ, một người nghe thấy nữ nhân cũng không có hứng thú, một người lại có phong cách ăn mặc hệt nam nhân.
Bọn họ nếu đến với nhau, đúng thật là nghiệt duyên từ kiếp trước.
" Mẹ của em có phải vẫn luôn ghét chị không? " Đã qua Mỹ nhiều tháng, Khổng Tiếu Ngâm đối với chuyện này vẫn còn chút lo lắng.
" Mẹ cứ nghĩ rằng em đang quen Vu Tử Lăng, lâu lắm rồi cũng không nhắc đến chị? " Thật sự bà ấy không phải là một người thù quá dai, dù sao nàng cũng là một phần giúp bà ấy nhìn rõ bộ mặt thật của Tôn Kỳ Long.
Hai người bọn họ thật sự nói là thầy trò cũng có người tin người không? Ngược lại nói là một cặp nam nữ đang yêu nhau ai ấy cũng tin.
Tôn Nhuế đi bên cạnh Vu Tử Lăng như một chiếc đuôi nhỏ, khiến cho Khổng Tiếu Ngâm lắm lúc cũng ăn phải không ít giấm chua.
" Yên tâm đi học tỷ, em cưới chắc chị rồi " Con người khi có tài chính trong tay, cũng không phải quá sợ gia đình ruồng bỏ.
" Dường như chị chỉ nhận tiền của em ba tháng đầu, em cũng đâu có nuôi chị đủ ba năm.
Tiền cưới vợ này chị nhận không đủ, cũng có thể coi như em cưới chắc, nhưng chị chưa chắc sẽ gả cho em " Dù sao ở đây cũng là nơi đông người, Khổng Tiếu Ngâm cũng không sợ Tôn Nhuế làm càn.
Trực tiếp đem cô trêu chọc qua một chút, nhìn thấy nét mặt hờn mác đó của tiểu học muội liền có chút thành tựu.
" Chị bỏ em đi, em chết cho chị coi.
Khổng Tiếu Ngâm, em rất ấu trĩ, chuyện gì em cũng dám làm cho chị biết " Mặc dù biết rõ học tỷ chỉ đang trêu chọc mình, nhưng Tôn Nhuế lại rất nghiêm túc đưa ra quan điểm.
Đương nhiên nàng cũng không dám đùa quá trớn, dù sao tối nay về đến nhà cũng không có ai bảo vệ được nàng.
Bữa cơm rất nhanh đã dùng xong, hiện tại vẫn là nên ra bên ngoài tản bộ một chút.
Coi như ngắm cảnh đêm ở Mỹ, cũng đồng thời có thể dễ dàng tiêu hoá thức ăn.
" Hoàn cảnh ở nơi này thật tốt, hèn chi ai cũng muốn đến Mỹ nhập cư " Điều kiện vật chất thì không cần bàn cãi, nơi này đa ngôn ngữ, đa sắc tộc.
Có thể nói là vô cùng thú vị, thích hợp với những người trẻ tuổi thích trải nghiệm.
" Chị sống ở nơi này cảm thấy rất thoải mái, không một ai phán xét chị nữa, có cảm giác giống như được sinh ra thêm một lần " Tuy rằng môi trường sống rất thoải mái, nhưng dù sao đây cũng không phải nơi nàng chọn để ở lại cả đời.
Ở Bắc Kinh nàng còn có Tôn Nhuế, ở quê nhà vẫn còn ba mẹ.
Dạo trước Tôn Nhuế rất sợ Khổng Tiếu Ngâm đến Mỹ rồi sẽ không về Trung Quốc nữa, cô còn tìm đủ mọi lý do để thuyết phục nàng trở về sau ba năm.
Nhưng hiện tại thấy chị ấy ở đây thật sự rất vui vẻ, cũng không còn đa sầu đa cảm như lúc còn ở trường đại học.
Liền nghĩ chỉ cần là quyết định của chị ấy, cô nhất mực sẽ tôn trọng theo.
Nếu như Khổng Tiếu Ngâm chọn Mỹ làm nơi phát triển sự nghiệp sau này, cô cũng sẽ tìm mọi cách để qua hẳn sang bên đây ở cùng chị ấy.
" Chị chỉ