Im lặng một lúc thì Như Ân cũng chần chừ, cô muốn nói với Nghiêm Thục là anh đang giúp cô chuyện không nên giúp.
Nhưng cô sẽ giải thích sao về việc mình đã tỉnh nhưng lại giả vờ hôn mê đây nhỉ? Thật sự thì Như Ân không về lo lắng Polen sẽ bắt được mình, cái cô sợ là anh đã thấy cái dáng vẻ che chắn của mình rồi.
Nghiêm Thục vẫn yên lặng lái xe, thi thoảng còn nén nhìn biểu cảm của Như Ân như một đứa trẻ trộm đồ ăn vặt vậy.
Sau một hồi đấu tranh tâm lý thì Như Ân cũng thuyết phục bản thân nghĩ hướng tích cực.
- Đó là Polen chúng tôi đã đưa sai thông tin cho bọn họ, khiến cho kế hoạch đánh chiếm hòn đảo vô danh cạnh danh giới Thái Bình Dương và Đại Tây Dương của họ thất bại.
Nghiêm Thục vẫn lặng lẽ lắng nghe từng chữ một của cô.
Sau đó anh liền cúi xuống hôn lên trán cô một nụ hôn nhẹ, phảng phất sự luông chiều.
- May cho em là đưa tin sai đấy.
Vì nếu là đúng thì người truy lùng em giờ là người của tôi đấy.
Như Ân rất bất ngờ về hành động đó của Nghiêm Thục.
Không một câu nhắc trước, không một tia ám hiệu nào xuất hiện.
Một nụ hôn nhẹ nhàng thuần khiết nhất đặt lên trán cô, tim Như Ân rung nhẹ cứ tưởng nó sẽ hết cảm giác khác thường ấy nhưng không…nó đã đập loạn lên.
Nghiêm Thục lại hôn thêm một lần nữa.
- Có lẽ số phận của chúng ta sẽ cùng một lối đi rồi đó.
Như Ân che gương mặt hơi đỏ của mình lại, cô đẩy Nghiêm Thục ra mà cái tư thế như sắp ôm nhau trên ghế lái này thật chật hẹp.
- Cái anh biết về tôi quá ít, đừng nói nhảm nữa.
Anh cười nhẹ, nụ cười chẳng còn ba phần giả tạo bảy phần nham hiểm như khi đối diện với Polen nữa.
Mà đây là nụ cười hướng về những điều sẽ diễn ra trong tương lai.
- Em đoán xem.
Tôi biết những gì? Em đoán ra ư?
Như Ân cười khẩy, coi thường anh.
- Anh chắc cũng biết tôi là ai đúng không? À đúng hơn là đang làm gì thì đúng hơn.
Anh lên biết thông tin của anh chính tay sai của anh còn bị nhầm thì đừng nói đến tôi.
Nghiêm Thục vẫn thản nhiên lái xe về hướng sân bay tư nhân của mình.
- Mẫn nhị tiểu thư của Như Thị, năm nay 21 tuổi, từ nhỏ đã theo Mẫn lão ngao du bên ngoài, thực chất là được huấn luyện làm tình báo để thay thế vị trí của Mẫn lão.
Hiện tại đang là lãnh đạo cấp cao của Wolf.
Em dùng lí do theo đuổi thiết kế thời trang để ra Pháp thực chất là để che giấu hành tung thật sự của mình.
Từ lúc đặt chân đến đây gần như Polen chỉ là may mắn tìm được chúng ta mà thôi…vì ngay cả những âm mưu truy sát tôi thì người của em cũng đã nhúng tay vào.
Như Ân nhíu mày.
- Nói tiếp đi tôi muốn nghe suy luận của anh.
Nghiêm Thục cười, thái độ cũng nghiêm túc hơn.
- Hạ Kiều đang giúp em che giấu những việc em đang chuẩn bị làm.
Tong đội ngũ của Wolf đang có người cấu kết với bên ngoài lên các nhiệm vụ giao dịch gần đây luôn có vấn đề.
Em cũng là đang lợi dụng chính tôi.
Em muốn người của tôi phá phòng tuyến tin giả của bên em rồi sẽ biết được kết nối khác thường từ chỗ em.
Như Ân rất tán thưởng Nghiêm Thục.
- Cũng có năng lực đấy nhỉ Kovem.
Cô đã đoán được bí mật về Nghiêm Thục khi Wee nhắc