Polen được dẫn đến một căn phòng gần như chẳng có lấy một cánh cửa nào trừ cánh cửa ra vào, với đó là một cái lỗ thông hơi.
Nhưng ở đây lại có rất nhiều thiết bị cần kết nối internet, tin hiệu từ các vệ tinh.
Nhưng gần như những thứ hiện lên trên màn hình mấy chục cái máy tính chẳng cần đến bất kì vệ tinh nào vậy.
Nhìn sơ qua đã thấy mấy phần mềm tự chế cùng một vài cái mà chính Polen cũng phải ngỡ ngàng.
Anh ta chẳng đi theo chỉ dẫn mà cứ loay hoay ngắm nhìn mấy thiết bị tự chế hoặc là tái chế lại mà ánh mắt phát sáng.
Một hơi thở cùng giọng nói đang dần ghé sát vào bên tai của Polen khi anh ta đang ngồi sổm, khiến cho Polen giật mình.
- Thấy mấy cái này hay lắm sao mà nhìn?
...
- Tính hù chết tôi à?
- Ai kêu nhìn anh lạ lạ lại còn lén lút như vậy đâu cơ chứ?
Một cô gái đeo kính cận xuất hiện bất thình phía sau.
Nhìn sơ qua đã thấy bộ tóc hơi rối cùng quần áo có phần tùy tiện.
Con người này khiến anh ta cảm thấy cái cảm giác chôn mình trong thế giới riêng mà quên đi thế giới ngoài kia vậy, cô nàng có vẻ đã rất lâu không ra ngoài.
Netsles ngoái đầu nhìn Khả Như bằng ánh mắt khó hiểu, cô chỉ vào Polen tỏ thái độ mù mờ.
Tiện thể Netsles cũng nhìn qua Fon càng khó hiểu x2.
- Có vẻ mấy cậu đi ra ngoài rất là vui đấy, đi về còn mang theo mấy tên dị nhân như này liệu có ổn không?
Polen đứng dậy làm cho chiều cao nổi trội của anh ta được làm bật lên.
Netsles cũng chẳng phải lùn nhưng khi đứng bên cạnh cái tên này tự nhiên cô nàng thấy bị sỉ nhục.
Cô nàng bước nhếch nhẹ sang bên để chiều cao của anh ta không ảnh hưởng đến hào quang của cô.
Fon vẫn luôn đi sau Khả Như chẳng hề có động tĩnh gì tính trả lời câu hỏi của Netsles, câu hỏi ấy cũng không phải dành cho anh lên anh cũng lặng im, mặc kệ mọi thứ mà cứ ngửi lấy mùi hương trên mái tóc của Khả Như.
Chỉ cần không ai biết anh đang làm gì thì họ nói gì anh không quá quan tâm.
Wee từ lúc bước vào đã gõ một loạt lệnh vào tất cả thiết bị liên lạc của mình với một mục đích.
Đó là...chặn tất cả tín hiệu