Ú a ú ớ nửa ngày, Bạch Vũ Quân an tĩnh lại bắt đầu nghiên cứu tại sao lại như vậy.Cẩn thận suy tư một phen phát hiện bản thân quá nghĩ rằng là đương nhiên, cho rằng luyện hóa hoành cốt có thể mở miệng nói tiếng người ngay, loại ý nghĩ này vô cùng ngây thơ lại hoàn toàn không làm được.Trên thực tế nếu một người trong khoảng thời gian ngắn không nói lời nào cũng không ảnh hưởng năng lực ngôn ngữ, nhưng nếu như thời gian quá dài thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng, lấy một thí dụ, đã từng có người đàn ông phạm tội chạy trốn nhiều năm, vì phòng ngừa bị bại lộ nên giả câm không nói một lời, mười năm sau quy án, trọn vẹn mười năm chưa từng nói một câu, lúc nhân viên cảnh sát thẩm vấn phát hiện hắn ta cứ như vậy mà thật sự biến thành người câm mất đi năng lực ngôn ngữ.Tuy kiếp trước Bạch Vũ Quân là nhân loại, nhưng điều này cũng không hề mang ý nghĩa sau khi nàng biến hóa luyện hóa hoành cốt cũng sẽ có thể nói chuyện như nhân loại ngay.Hơn sáu mươi năm, sớm đã quên làm sao phát âm.Thời gian dài không nói lời nào sẽ dẫn đến cơ khoang miệng thoái hóa, hoặc là nói cơ miệng Bạch Vũ Quân chẳng qua chỉ có hình dáng cũng không thể thông qua rung động không khí mà phát âm, sở dĩ cổ họng có thể phát âm là bởi vì yết hầu học được khống chế rung động, cần luyện tập nhiều năm để hệ mô cơ có ký ức cơ bắp.Tình huống hiện nay của Bạch Vũ Quân chính là đại não có thể sắp xếp lại câu nói nhưng cổ họng không cách nào biểu đạt, cơ cổ họng cần phải từ cơ bản nhất từ trẻ em lên thời đại học.Chuyện trong truyền thuyết sau khi hóa hình luyện hóa hoành cốt sẽ lập tức có thể nói chuyện là thần kỳ quá mức rồi.Ngay sau đó, Bạch Vũ Quân chỉ có thể từng chút một rèn luyện cơ cổ họng, ở trên đường học phát âm từ tiểu học đi lên.
.
."A ~ ""A ~ ""Ngỗng ~ "Âm tiết đơn giản cũng không phát âm được, mỗi lần âm tiết đi chệch đều rất thất vọng, không phải hất đầu thì chính là gõ đầu dưa một chút để cho mình ghi nhớ âm tiết phát âm.Sở Triết lẳng lặng nhìn Bạch Vũ Quân ê a học nói, rất đáng yêu, mỗi lần hất mái tóc đen bay lượn hợp với vẻ mặt buồn rầu lại khiến lòng người ta đau lòng, như hài tử loạng choạng học theo.Cảm thấy Bạch Vũ Quân rất ngốc ngay cả nói cũng không học được, Sở Triết nhịn không được tự mình dạy dỗ."Cách của ngươi không đúng, đọc theo ta, a~ âm điệu kéo dài.""Đúng, chính là như vậy, âm thanh kéo dài sẽ học được nhanh.""Đọc theo ta, ta ~ "Sở Triết chỉ chỉ mình vừa chỉ chỉ Bạch Vũ Quân, dùng một loại phương pháp đơn giản hữu hiệu luyện tập phát âm, khoan hãy nói hiệu quả coi như không tệ, Bạch Vũ Quân nghi ngờ vị đại sư này huynh này mà không đi làm giáo viên mầm non thì thật sự có chút nhân tài không được trọng dụng.Cỏ xanh xanh mượt, bốn bóng dáng bước nhanh đi qua, lưu lại Bạch Vũ Quân ê a học nói và tiếng cười nhạo của Từ Linh và Dương Mộc.
.
.Trên cầu đá thác nước, Sở Triết đầu đầy mồ hôi dạy giai nhân sửa lại phát âm sai.
.
.Trấn nhỏ, Sở Triết chỉ vào bảng hiệu cửa hàng để Bạch Vũ Quân đọc lên từng chữ từng chữ, đọc không đúng thì giảm bớt một viên đan dược thượng hạng.
.
.Bạch Vũ Quân nhìn đan dược thượng hạng trong tay càng ngày càng ít thì khóc không ra nước mắt.
.
.Khách sạn, dưới ánh trăng hai bóng người ngồi bên cạnh ao sen uốn nắn phát âm, ánh trăng hồ sen bạn giai nhân, dẫn tới vô số người cực kỳ hâm mộ.
.
.Sở Triết phát hiện mình cũng không hiểu mình, rõ ràng nàng là yêu, coi như mình không giết nàng cũng không có khả năng như vậy...như vậy, luôn cảm thấy nàng không phải những con yêu quái hung ác, cứ giống là một cô nương ngốc hơn, động một chút lại nghiêng đầu tò mò, học nói đặc biệt chậm, mỗi khi gặp phải đề khó thì đôi mi thanh tú nhăn lại làm người ta thương tiếc, lúc không nhìn thấy nàng luôn là trằn trọc trở mình, đi cùng một chỗ ánh mắt luôn không dời ra được.Từ Linh vẫn sống vô tư, nhìn thấy chơi vui liền không dời nổi bước chân.Dương Mộc đổi quyển sách, là mua ở tiệm sách huyện thành nào đó, lúc ấy nhân viên cửa hàng thần thần bí bí lôi kéo hắn đi tới phòng trong tiệm sách, cẩn thận từng li từng tí móc ra mấy quyển dã sử truyện ký, viết tất cả đều là đủ loại chuyện xấu hoàng gia quý tộc còn có truyền thuyết quỷ quái gì đó, thuộc về cái loại thư tịch không thể quang minh chính đại lưu thông, ừm, Dương Mộc rất thích.Đường tắt đến Đồng Lưu thành, Sở Triết cảm thấy liên tục đi đường quá mệt mỏi nên nghỉ ngơi trong thành hai ngày.Đêm đó, nghe nói sĩ tử lân cận Đồng Lưu tổ chức đại hội thơ từ ở Thanh Uyển, biết được tin tức Từ Linh nhất định phải đi xem tài tử phong lưu trong truyền thuyết một chút, ba đệ tử Thuần Dương thay đổi ăn mặc bình thường tiến vào Thanh Uyển, khoan hãy