Vừa mới trở lại Hoa sơn chưa được mấy ngày thì Bạch Vũ Quân xuống núi lần nữa.Gần đến thu nhận đệ tử mới, đệ tử cấp cao Kim Đan kỳ nhận được nhiệm vụ xuống núi dùng ngự kiếm hóa thành kiếm quang bay về phía bốn phương tám hướng, Luyện Khí kỳ là đệ tử sơ cấp, Trúc Cơ kỳ là đệ tử trung cấp, phần lớn nhiệm vụ xuống núi chiêu tân đệ tử lên núi đều do đệ tử cấp cao Kim Đan kỳ hoàn thành, thỉnh thoảng cách gần cũng có Trúc Cơ kỳ tham dự.Đeo vũ khí rương sách, Bạch Vũ Quân cùng những đệ tử Trúc Cơ khác đồng hành xuống núi làm nhiệm vụ.Sở Triết đứng trước sơn môn giao nhiệm vụ các sư đệ sư muội xuống núi.Bạch Vũ Quân thấy là người quen còn là chưởng môn tương lai nên cực kỳ hào phóng cười một cái, mắt phượng híp lại khóe môi nhỏ nhắn hơi nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng tinh, dung nhan mỹ ngọc oánh quan nhất tiếu bách mị sinh.(1)(1)dung nhan mỹ ngọc ánh trong suốt, mỉm một nụ cười trăm vẻ đẹp phát sinh.Vốn bế quan mấy lần đã dần dần vững chắc đạo tâm Sở Triết lại lún xuống lần nữa, ánh mắt đi theo bóng dáng kia cho đến khi biến mất ở cuối đường núi, bất đắc dĩ thở dài.
.
.Theo một đường tiến lên dần dần chia đường đi đến khu nhiệm vụ của mình, người trong đội ngũ càng tới càng ít.Qua mấy cái châu quận sau chỉ còn lại một mình Bạch Vũ Quân đi đường.Khu vực người bình thường sinh sống của quốc gia nhân loại không có nhiều yêu quái cũng không sẽ có nhiều tu sĩ, dù sao nơi có thể để cho người bình thường ở linh khí phần lớn rất mỏng manh, nếu như linh khí nồng đậm chỉ sợ sớm đã đuổi dân chúng để xây dựng tông môn tu luyện rồi.Đi trên đường cũng sẽ không ngày ngày gặp phải yêu quái sau đó tới một đoạn tranh đấu sinh tử, cũng không có tu sĩ nào chạy ngược chạy xuôi, trên đường ngược lại cũng xem như yên bình.Đi đường mấy ngày loại trừ mấy tinh quái diều hâu khí huyết đầy đủ lại chưa từng thấy yêu quái.Đi ngang qua thành trấn, mua mấy xâu quả mận bắc kẹo hồ lô để ăn cho đỡ thèm, thỉnh thoảng cũng có lúc giơ phướn gọi hồn xem mệnh kiếm tiền để đến tửu lâu tiệm ăn, gọi một chút thịt cá biển hồ để nhét vào bụng.Lúc đi qua sơn thôn còn biết dùng tiền bạc mua một chút thịt rừng, ăn ăn uống uống quá khoái hoạt.Trời trong gió nhẹ mây trắng bồng bềnh.Đường đi rất vui vẻ.Đi qua ruộng bậc thang như tranh vẽ, guồng nước trâu già mục đồng thổi sáo vui, bóng dáng màu trắng đi trên bờ ruộng thỉnh thoảng truyền ra tiếng sáo khó nghe dẫn đến mục đồng lắc đầu thở dài.Thác nước cầu đá, hơi nước tràn ngập không khí trong lành, đi đến trên cầu cảm giác phong cảnh thác nước rất đẹp.Nhìn hai bên một chút không thấy được người, lập tức ngồi bên cạnh cầu đá hai chân hóa thành thân rắn chơi nước trong đầm nước, thân rắn to lớn khuấy động trong nước nhấc lên bọt sóng cá bơi sợ quá chạy mất, nâng lên hạ xuống đầm nước tóe lên bọt nước thật cao.Có người nào đó đi ngang qua đường, thấy được mỹ nữ muốn tiến lên kết bạn xem một chút xem có thể tới một mối duyên phận ôm như hoa mỹ quyến về hay không, sau đó thì nhìn thấy cái đuôi rắn to lớn kia.
.
.Đang tại chơi nước Bạch Vũ Quân quay đầu nhìn về phía sau, vừa vặn như có người nào đó ngã xuống đất không nhúc nhích.Mưa bụi từng cơn gió hiu quạnh.Trời giáng mưa lớn, Bạch Vũ Quân cầm cây dù trong tay chậm rãi đi đường, rảnh đến nhàm chán đưa tay hứng nước mưa nếm một hơi thì phát giác mùi vị không tệ, sạch sẽ hơn rất nhiều so với nước mưa trái đất năm đó, chỉ là giày vải dưới chân có thể ướt đẫm, đi mấy bước liền phải ném thuật khô hanh.Đi ngang qua tiểu trấn, đường phố bùn lầy khó đi, Bạch Vũ Quân cẩn thận từng li từng tí xách váy khập khiển kề sát chân tường mà đi.Lúc đi qua rừng rậm không một bóng người thì gặp mưa to lên, trốn ở dưới cây dùng giấy dù che lại rương sách phòng ngừa đồ vật mốc meo, bản thân co rúc ở dưới đại thụ vận chuyển yêu linh xua tan nước mưa.Một đường dễ dàng tiến lên, từng bước một chân đạp thực địa.Thỉnh thoảng sẽ còn truyền ra làn điệu không tồn tại thế giới này.
.
."Dê béo ~ dê đẹp ~ dê xấu ~ chúng ta đều là một đàn dê ~ ""Là lá la ~ La lá là ~ Mêm mềm mềm ~ "Có lão học cứu bảo thủ nào đó nghe được tiếng hát tức giận bờ môi phát tím toàn thân run rẩy, lớn tiếng quát tháo ca khúc thối đã xuất đầu lộ diện còn quang minh chính đại truyền bá mà chỉ những con hát mới có thể hát như thế, quần chúng ăn hạt dưa vây xem cười ha ha.Đương nhiên, khi đi ngang qua hoang sơn dã lĩnh cũng sẽ gặp phải quỷ quái.Sơn lĩnh nào đó không biết tên.Lúc chuẩn bị