Trong lều vải của Bạch Vũ Quân có thêm một bé gái.Tiểu ăn mày không biết họ chỉ biết là người khác đều gọi mình là Tiểu Đậu Đinh, Bạch Vũ Quân lo lắng nàng rời khỏi nơi này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên dứt khoát lưu lại làm trợ thủ, bưng trà rót nước quạt gió gì đó, vì thế đặc biệt thi triển thuật sạch sẽ cũng tìm quần áo mới thay giúp.Theo Tiểu Đậu Đinh nói ăn mày nội thành đều là bị người ta khống chế, đặc biệt là trẻ con, vất vả một ngày chỉ cho ăn bánh bao thiu còn bị ăn đòn ăn mắng.Tiểu ăn mày không dễ tiểu cô nương càng khó khăn hơn, nếu như không phải Tiểu Đậu Đinh cố ý làm cho bản thân đen sì bẩn vô cùng thì nói không chừng đã sớm gặp độc thủ, càng có thể bị lôi đầu ra làm những chuyện bẩn thỉu, có bao nhiêu đứa trẻ bị đánh gãy tay chân móc mù hai mắt coi như công cụ kiếm tiền bi thảm ở ven đường, thật ra thì mỗi một người chúng ta ai cũng đều biết, chỉ là không có người nguyện ý đi xen vào chuyện bao đồng.Tiểu Đậu Đinh rất ngoan ngoãn, chịu mệt nhọc, chuyện thích làm nhất chính là chuyển cái băng ngồi nhỏ ngồi sau lưng Bạch Vũ Quân ngây người."Không thông qua, người kế tiếp."Bạch Vũ Quân một bên bận rộn một bên ăn, thuận tay đưa cho Tiểu Đậu Đinh ngồi ở sau lưng một miếng điểm tâm ngọt.Từ nhỏ đã ở chung với ăn mày nên Tiểu Đậu Đinh không có học qua lễ nghi văn thơ nên không biết nói cám ơn, Bạch Vũ Quân không thèm để ý chút nào, bây giờ còn nhỏ về sau từ từ sẽ thay đổi sau."Tùy tiện ăn, không đủ ta lại đi mua."Bận rộn tê tái nhìn hài tử lần lượt tới kiểm tra lại rời đi, ngưỡng cửa tu tiên không cao bình thường.Nhoáng một cái đến trưa.Xa xa đi tới sáu tên ăn mày tuổi tác khá lớn, đứng ở đằng xa hướng về phía vị trí Bạch Vũ Quân chỉ trỏ, sau khi Tiểu Đậu Đinh nhìn thấy sợ tới mức trốn ở sau lưng Bạch Vũ Quân.Bọn họ là đầu lĩnh ăn mày Tiểu Đậu Đinh.Khi nghe nói tiểu ăn mày đen thui dưới tay mình được Tiên môn Thuần Dương tuyển chọn hơn nữa còn là bé gái, đầu lĩnh lập tức cảm thấy cơ hội không thể bỏ qua, Tiên môn có tiền như vậy muốn đem người mình đi thì làm sao cũng phải cho hai tiền nên ngay sau đó mang theo mấy tên tùy tùng trực tiếp đi tới quảng trường tìm Tiểu Đậu Đinh.Có ánh mắt sắc nhìn thấy Tiểu Đậu Đinh, năm sáu người chạy thẳng tới.Đầu Tiểu Đậu Đinh hầu như đẩy trên người Bạch Vũ Quân, cái đầu nhỏ gắt gao húc lấy đạo bào không dám ngẩng đầu.Tên ăn mày kia thế mà dám tới thật, cũng không biết trà trộn đầu phố có phải khiến đầu óc lăn lộn đến mất não luôn rồi hay không, quanh năm quát tháo đấu ác quên luôn hành động của bản thân."Vị tiên tử này, ta làm mất một nha đầu, không biết tiên tử có thấy hay không?" Tên ăn mày vừa nói chuyện vừa hướng đầu nhìn bên trong lều vải thì thấy bóng dáng giống như một con đà điểu nhỏ."Tiểu Đậu Đinh! Ngươi làm cái gì ở đây? Tại sao còn không đi làm việc?"Hung dữ khiển trách, Bạch Vũ Quân rõ ràng có thể cảm nhận được tay nhỏ nắm lấy đạo bào của mình đang run rẩy."Gọi cái gì mà gọi!"Bạch Vũ Quân tương đối không hài lòng, đây là miệt thị rắn, sau một tiếng quát tháo chỉ thấy tên ăn mày kia lập tức thay đổi bộ mặt tươi cười, dáng vẻ kia không nói ra được cung kính lễ phép, tốc độ mặt đen trắng hoán đổi phải nói là dày công tôi luyện mới được ấy chứ."Tiên tử bớt giận, nha đầu nhà ta chạy loạn, ta đang tìm nàng trở về thôi."Có thể nói lá gan rất lớn, người dám chạy đến trước mặt tu sĩ cưỡng từ đoạt lý cũng không nhiều, cũng coi là một nhân tài, hoặc là ngu ngốc không có đầu óc, hoặc là chính là loại cho rằng bản thân có chỗ dựa rất cứng ai cũng không sợ, Bạch Vũ Quân cảm thấy gã ta là loại thứ hai."Vì sao?""Tiểu Đậu Đinh là người của chúng ta, nếu tiên tử đã muốn mang nó đi thì cũng được, chẳng qua dù sao cũng nên cho chúng ta chút đền bù, nuôi nó lâu như vậy ăn của chúng ta uống chúng ta không thể cứ tính như vậy, nếu như không cho thì ta đành phải mang nó trở về, bất kỳ việc gì đều chú ý đến đạo lý, tiên tử nói cái lý như vậy có đúng hay không?""Ta không đi.
.
.
Hắn là người xấu.
.
.
Ta không đi với hắn.
.
."Tiểu Đậu Đinh cuống đến phát khóc, cũng may một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lên đỉnh đầu khiến cho an tâm rất nhiều."Bối cảnh các ngươi rất cứng? Nói cho ta biết là ai cho các ngươi dũng khí đó.""Bối cảnh của ta.
.
."Bang ~!Còn còn chưa nói xong cả người bay ra ngoài ầm một tiếng rơi xuống đất, tiếp sau đó Bạch Vũ Quân xuất hiện trước người gã ta giơ cao trọng thước mạnh mẽ xuống một đập!Bành !Tên ăn mày nằm dưới đất bị một cây trọng thước sẫm màu đập xuống đất, đầu bể ná tại chỗ, thân thể run rẩy hai lần không nhúc nhích.Mấy tên ăn mày tùy tùng sợ ngây người, sau đó bị Bạch Vũ Quân