Vẻ mặt Tô Hồng vi diệu nhìn đối phương đi tới: "Thôi ca, cái gì gọi là Ngự Miêu Tường Thụy?"
Thôi Tích Duyên dương dương tự đắc đi tới: "Cài gì cậu còn không biết sao? Trong giới đều biết đến tên của cầu, lần trước thời điểm ở trường quay phim với Bộ Dương Vũ tôi cũng đã tận mắt, rõ ràng dây kéo bị đứt đoạn khi cậu diễn Miêu Yêu, nhưng kết quả cậu không một chút xay xát, trái lại Mục Tổng lại bị đè đến nhập viện."
Tô Hồng: "…"
Vì lẽ đó, Ngự Miêu Tường Thùy tức là ý tứ này đi, người đi cùng với hắn, đều sẽ gặp xui xẻo.
Bên trong đồng tử âm u của hắn căng lại mấy phần.
"Ha ha, đùa thôi, danh tư này cũng khá đáng yêu, tùy tiện gọi một chút."
Thôi Tích Duyên tự cho rằng khôi hài có thể giảm bớt bầu không khí.
Nhưng mà Tô Hồng cùng Tiểu Chu lại cười đến rất "Lễ phép".
Ánh mắt hai người đối nhau: xác nhận xem qua người này, nói ngu ngốc cũng không có gì sai.
Một tia sát ý thậm chí vừa mới lướt qua trong lòng
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý! Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện